Từ khi quen biết đến giờ, hai người luôn hòa thuận, trước đây Lê Tinh có giận dỗi cũng chưa từng im lặng như vậy, Lê Tinh không quen với bầu không khí này.
Hiện giờ đầu óc cô cũng rối bời, cô không ngờ tối nay lại gặp Quý Lâm, càng không ngờ Quý Lâm khi nghe cô có đối tượng lại phản ứng mạnh như vậy, rõ ràng trước đây anh ấy....
Lê Tinh đan mười ngón tay vào nhau, không biết phải làm sao, càng không biết nên nói với Lục Huấn thế nào. Ớ Hậu Quê
Hai người ở bên nhau, sự thành thật rất quan trọng, những vấn đề nam nữ thế này càng không thể giấu giếm, nếu không sẽ giống như bao thuốc nổ dính tia lửa, càng muốn che giấu thì cuối cùng sẽ càng nổ tung nhanh hơn, cô hiểu đạo lý này, cô không định giấu giếm.
Chỉ là, nếu muốn nói về Quý Lâm, chắc chắn phải kể từ đầu, sẽ là một câu chuyện rất dài, thậm chí sẽ nhắc lại rất nhiều chuyện trước đây của cô.
Hơn nữa, cô và Quý Lâm lớn lên cùng nhau, hơn mười năm trước bên cạnh cô chỉ có Quý Lâm là bạn, họ từng thân thiết vô cùng, như hình với bóng, nếu Lục Huấn biết được liệu có để tâm không?
Liệu có nghi ngờ cô, cho rằng cô còn tình cảm với Quý Lâm không?
"Anh có gì muốn hỏi em không?" Đi được nửa đường, Lê Tinh dừng bước, nghiêng đầu nhìn Lục Huấn.
Bước chân Lục Huấn khựng lại, anh có gì muốn hỏi cô sao? Đương nhiên là có.
Người đàn ông kia sau khi nghe anh là đối tượng của cô, đã chất vấn với giọng điệu như vậy, thậm chí còn nhắc đến gia đình cô. Đủ thấy, cậu ta đã sớm coi cô là của mình, người nhà họ Lê có khi cũng biết, thậm chí còn từng ủng hộ.
Vậy còn cô thì sao?
Thái độ của cô trước đây như thế nào?
Lúc anh nói chuyện với ông chủ Thái, khóe mắt vẫn luôn chú ý đến cô, anh nhìn thấy tất cả những thay đổi trên nét mặt cô khi người đàn ông kia tiến về phía cô, anh có thể nhận ra, người đàn ông kia đối với cô không hề bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-69.html.]
Anh không chắc họ đã từng đến mức nào, cô có từng dùng đôi mắt long lanh ấy nhìn người đàn ông kia với vẻ trìu mến không, có từng dành cho người đàn ông kia sự dịu dàng, quan tâm mà cô dành cho anh không...
Nhưng sau khi hỏi rồi thì sao? Anh sẽ nhận được câu trả lời gì?
Chỉ cần nghĩ đến những điều đó, cảm giác ghen tị như một chiếc cưa điện được cắm điện, sắp sửa xé nát con người ta, cổ họng nghẹn đắng khó thở, một khi cô thừa nhận, anh nên đối mặt và tự xử lý như thế nào?
Buông tay sao?
Họ mới quen nhau được hai tuần, gặp mặt vỏn vẹn bốn lần. Nhưng thực tế, anh đã biết cô hai năm rồi.
Bầu không khí gia đình nhà họ Lục không tốt, Lục Kim Xảo tính tình nóng nảy hay cáu gắt nhỏ nhen, không chịu thiệt một chút nào, bà ta coi đồ của ông nội là của mình, sau khi ly hôn thì về nhà ông nội, ngày nào cũng so bì với mẹ nuôi, dù chỉ là cây kim sợi chỉ cũng phải tranh giành.
Phát hiện ra một chút bất công, hoặc cảm thấy bản thân bị ủy khuất, bà ta sẽ cãi nhau, làm ầm ĩ, khiến cả nhà không được yên ổn.
Mẹ nuôi Hách Lệ Hoa thì thâm sâu khó lường, gặp những chuyện này bà ta chưa từng trực tiếp đối mặt với Lục Kim Xảo, chỉ tỏ vẻ khó chịu, mắt đỏ hoe. Lục Hân thương mẹ, lại là đứa con gái đanh đá, không có khái niệm tôn ti trật tự, Lục Kim Xảo cãi nhau, nó sẽ mở toang cửa nhà, bê ghế ra ngồi đối đáp, chửi bới ầm ĩ đến mức cả khu tập thể đều nghe thấy.
Ông nội ngày nào cũng bị làm phiền, không ai nói ra, chỉ biết trút hết nỗi khổ tâm lên anh, chỉ cần anh về nhà hoặc nhận được điện thoại, bên tai đều là những chuyện này.
Sau khi quen Lê Vạn Sơn, ông nội có một thói quen là rất thích kể lể chuyện nhà họ Lê như thế nào, như thế nọ.
Khi than thở trước mặt anh rằng Lục Kim Xảo và Lục Hân không hiểu chuyện, ông nội luôn nhắc đến nhà họ Lê, mà cái tên được ông nhắc đến nhiều nhất chính là Lê Tinh. Con gái nhà họ Lê - Tinh Tinh ấy thật hiếu thảo với bố, mua cho ông Lê một bộ quần áo trông thật bảnh bao.
Tinh Tinh nhà họ Lê thật sự là người tài giỏi, biểu diễn ba lê đoạt giải, khiến ông Lê vui mừng ra mặt, hôm nay cá đều là ông ấy mời.
Hoặc là, "hôm nay Xảo Xảo và Lục Hân lại cãi nhau, suýt nữa thì đánh nhau, đời này ông đã tạo nghiệt gì, nuôi con gái là s.ú.n.g thần công, cháu gái là pháo, ông thật là không bằng ông Lê. Mấy đứa con nhà người ta đều được dạy dỗ nên người, con gái út ngoan ngoãn nghe lời, ba ngày hai bữa lại mua đồ cho ông Lê, ông Lê bị viêm khớp, con bé còn làm ngải cứu, pha nước ngâm chân cho ông ấy. Nghe mà ông thấy khó chịu trong lòng, Xảo Xảo không chọc tức ông là tốt lắm rồi, làm gì mà có nước ngâm chân."
"Con bé Tinh Tinh ấy, hôm nay ông nhìn thấy từ xa, xinh đẹp vô cùng, cả đời ông chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy, thảo nào ông Lê lại cưng chiều như thế..."