Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:16:05
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Huấn hơi cúi đầu, khi ngẩng lên trong mắt anh mang theo nụ cười bất đắc dĩ: "Còn nói anh không chọc em giận? Cả tuần nay, anh gọi cho nhà em nhiều cuộc điện thoại như vậy, mà lại không nói chuyện được với em câu nào, chẳng phải là sai lầm rồi sao?"

"Sao anh lại nghĩ vậy?" Lê Tinh ngạc nhiên nhìn anh.

"Thật sự là như vậy." Lục Huấn khẽ cười, nghiêng người về phía cô, do dự một chút rồi đưa tay nắm lấy tay cô.

"Xin lỗi em, Tinh Tinh, chuyện này đúng là anh chưa suy nghĩ chu toàn. Anh không nên kiêng dè nhiều như vậy, thật ra mỗi lần anh gọi điện về nhà em, anh đều muốn nói chuyện với em, nhưng đúng là không tìm được thời gian thích hợp..."

Anh nắm tay cô, kiên nhẫn giải thích lý do mấy hôm nay không gọi điện thoại cho cô, còn kể anh đã làm những gì, chỉnh đốn nhà máy ở Từ Thành, tiếp xúc với một loạt khách hàng, nhà cung cấp cũ của nhà máy, tối đến sau khi tiếp khách về còn phải tranh thủ thời gian giải quyết một số công việc ở Ninh Thành, Thượng Hải...

Lê Tinh chỉ nghe thôi cũng cảm nhận được sự bận rộn của anh, không khỏi mềm lòng. "Bận rộn như vậy sao? Thật ra em cũng không sao, không giận lắm, chỉ là ngày nào về nhà em cũng nghe tin tức của anh, nhưng em lại chưa từng nhận được điện thoại của anh nên thấy kỳ lạ. Rõ ràng là chúng ta đang hẹn hò. "

Lê Tinh nói đến cuối giọng nhỏ dần, xấu hổ cắn môi: "Tóm lại, không sao rồi, em không giận, em không biết anh bận như vậy."

"Ra là vì vậy mà em không gọi lại cho anh?" Lục Huấn mỉm cười nhìn cô, lòng dịu lại. Anh không ngờ cả tuần nay cô đều nhớ đến anh, còn giận anh không liên lạc với cô. "Là lỗi của anh, lần sau anh nhất định sẽ gọi cho em trước."

"... Cũng được." Lê Tinh lúng túng đáp, nhưng khóe môi lại không tự chủ được mà cong lên: "Nếu anh thật sự bận, nói với em một tiếng, em cũng có thể hiểu mà."

"Ừm, lần sau anh sẽ biết." Lục Huấn cười đáp.

Hiểu lầm được hóa giải, nhưng Lục Huấn lại không nỡ buông tay cô ra. Ngón tay cô trắng nõn thon dài, nắm trong tay mềm mại như không xương, còn mềm mại hơn cả ngọc, khiến người ta luyến tiếc. Anh cúi đầu nhìn chiếc vòng tay hình khúc tre trên cổ tay mảnh khảnh của cô, màu xanh ngọc và vàng thật sự rất hợp với cô, nụ cười trên môi anh càng thêm sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-62.html.]

"Em có thích chiếc vòng không?"

Lê Tinh nhìn theo ánh mắt anh đến cổ tay mình, không biết là do thích hay do được tặng đồ tốt nên muốn đeo nhiều hơn, mà mấy hôm nay cô đều đeo chiếc vòng tay hình khúc tre anh tặng. Lê Tinh có chút ngại ngùng, không khỏi rút tay lại, nhưng anh lại theo bản năng siết chặt hơn. Cô ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt mỉm cười của anh.

"Anh không lái xe nữa sao?" Câu "thích" bỗng nhiên khó mà nói ra một cách thoải mái, Lê Tinh đỏ mặt, khẽ dời mắt hỏi. Ớ Hậu Quê

Đã đến giờ tan làm của văn phòng trên lầu, dần dần có đồng nghiệp ra khỏi cửa sau, đến nhà để xe lấy xe. Thấy một người quen đi ra từ cửa sau, Lê Tinh vội vàng quay mặt đi, ngẩng lên nhìn Lục Huấn: "Anh lái xe đi, lúc nãy gọi điện thoại, đồng nghiệp đã hỏi han em rồi. Lát nữa họ nhìn thấy, đến hỏi chuyện, chúng ta sẽ không đi được ngay đâu."

"Hỏi han em?" Lục Huấn khẽ nhướng mày, thấy cô lấy tay che mặt, rõ ràng là không muốn bị bắt gặp, anh suy nghĩ một chút rồi chiều theo ý cô, buông tay cô ra, khởi động xe.

"Tìm chỗ nào đi dạo nhé?" Sau khi lái xe rời khỏi cửa sau bách hóa số sáu, Lục Huấn hỏi Lê Tinh.

Lê Tinh khẽ mân mê ngón tay, nếu là trước đây chắc chắn cô sẽ vui vẻ đồng ý. Nhưng anh vừa nói, sáng sớm sau khi làm xong việc đã vội vàng chạy về, lái xe mấy tiếng đồng hồ, cô bỗng nhiên không muốn đi dạo phố nữa. Nghĩ một chút, cô nói: "Không phải anh nói hôm nay làm xong việc là vội vàng chạy về sao? Đi dạo lúc nào cũng được, hôm nay thôi nhé, tìm chỗ nào ngồi chơi thôi?"

Cô đang lo lắng anh mệt mỏi. Lòng Lục Huấn ấm áp, giọng nói dịu dàng: "Vậy tìm chỗ nào ăn cơm nhé? Quán ăn lần trước chúng ta đến, ông chủ đã mở thêm một quán ở ven sông, có nhiều phòng riêng, ngồi ở tầng hai cạnh cửa sổ còn có thể nghe nhạc, ngắm cảnh sông, em có muốn đến đó không?"

"Ừm, được, vậy đến đó đi." Lê Tinh không có ý kiến gì về việc đi đâu, cô khẽ gật đầu đồng ý, ánh mắt liếc nhìn chìa khóa xe anh cắm trên xe, trên đó có treo chiếc móc khóa hình gấu trúc cô tặng. Cô từ từ dời mắt, khóe môi cong lên.

"Rất thích." Lê Tinh nhìn thẳng về phía trước, đột nhiên nói một câu. Lục Huấn ngẩn người một lúc mới hiểu ra cô đang nói về chiếc vòng tay, anh nắm vô lăng, lại mỉm cười: "Ừm, em thích là tốt rồi."

Lê Tinh quay sang nhìn anh, nghĩ ngợi một chút rồi không nói cho anh biết, cô đã chuẩn bị một món quà đáp lễ đàng hoàng cho anh, chỉ là hôm nay cô không mang theo người.

Loading...