THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:09:18
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhưng hai người họ cũng coi như là thanh mai trúc mã, Quý Lâm còn vì cô mà sống chết, thậm chí từ bỏ tương lai tươi sáng ở Bắc Kinh để tìm cách trở về. Kết quả con trai bà ta còn chưa về, cô thì hay rồi, đã nhanh chóng tìm được đối tượng mới, lại còn rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt.
Quả nhiên là một đứa con gái vô tâm, uổng phí tấm lòng si tình của con trai bà ta.
"Không ngờ cô nhanh như vậy đã tìm được đối tượng rồi, cậu ta làm nghề gì?" Sắc mặt Bành Phương khó coi, bà ta siết chặt tay, kìm nén sự bực bội và khó chịu trong lòng.
Chú ý đến những túi lớn túi nhỏ Lê Tinh đang xách, bà ta lại không nhịn được khinh thường: "Hai người mới quen nhau, cũng không biết che giấu trước mặt cậu ta một chút, cẩn thận cậu ta cuối cùng không chịu nổi cô đấy."
Lê Tinh quay đầu nhìn Bành Phương, nếu nói trong cả khu tập thể này cô ghét nhất ai, thì đó chính là Bành Phương.
Chồng của Bành Phương - Quý Hải Tường, ban đầu chỉ là phó chủ nhiệm văn phòng của nhà máy sợi, làm việc dưới trướng Lê Vạn Sơn. Lúc đó, Bành Phương tìm mọi cách để lấy lòng gia đình họ. Nhưng nhà họ Lê luôn sống khiêm tốn, không nhận quà cáp gì cũng không giao du nhiều, Bành Phương căn bản không tìm được cơ hội.
Cho đến năm Lê Tinh sáu tuổi, xảy ra một tai nạn, cô bị thương ở đầu, không biết do vấn đề gì mà hai tai bị điếc, nói chuyện cũng ngọng nghịu, sợ gặp người lạ, sợ bị người ta cười nên không chịu ra khỏi nhà.
Vì chuyện này mà nhà họ Lê lo lắng đến mức sứt đầu mẻ trán, Thẩm Phương Quỳnh còn vì Lê Tinh mà đòi ly hôn với Lê Vạn Sơn.
Bành Phương nghe nói chuyện này, nhìn con trai Quý Lâm ngoan ngoãn hiểu chuyện, chỉ lớn hơn Lê Tinh hai tuổi ở nhà, Bành Phương bỗng nảy ra ý định tiếp cận nhà họ Lê.
Bà ta chủ động dẫn Quý Lâm đến nhà họ Lê, nói Quý Lâm cứ đòi bà ta muốn có em gái, nhưng bây giờ bà ta cũng không thể biến ra em gái cho con trai được, nghĩ cả khu tập thể này chỉ có Lê Tinh là đáng yêu ngoan ngoãn nhất, nên dẫn Quý Lâm đến thăm em gái.
Quý Lâm luôn là đứa trẻ ngoan nhất khu tập thể, ngày nào cũng ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, lại có gương mặt thư sinh nho nhã. Lê Tinh biết Quý Lâm, phải nói là trong khu tập thể này không ai không biết anh ta.
Năm Lê Tinh học lớp mẫu giáo, Quý Lâm còn nhặt được bông hoa đỏ của cô. Cô luôn rất thích anh trai sạch sẽ, đẹp trai này.
Khi Quý Lâm đến gần cô, anh ta cũng không giống những đứa trẻ khác đến thăm cô, tò mò nhìn ngắm hay cố ý há to miệng khi nói chuyện. Lê Tinh càng có ấn tượng tốt với anh ta, chủ động cho kẹo anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-51.html.]
Từ đó về sau, Quý Lâm trở thành đứa trẻ thường xuyên ra vào nhà họ Lê, cũng là người bạn duy nhất của Lê Tinh. Anh ta cùng cô học ngôn ngữ tay, dạy kèm cho cô và xem cô múa.
Vì bị điếc và nói chuyện ngọng nghịu, nên Lê Tinh thường xuyên bị bắt nạt, Quý Lâm luôn xuất hiện giúp cô giải quyết những kẻ bắt nạt đó. Vài năm sau, bệnh điếc của Lê Tinh tình cờ khỏi hẳn, cô cũng quen với việc chỉ làm bạn với Quý Lâm.
Cho đến năm Lê Tinh mười sáu tuổi, cuối cùng cô quyết định không tiếp tục theo đuổi con đường múa chuyên nghiệp nữa. Cô buồn bã đến tìm Quý Lâm, lại vô tình nghe được cuộc trò chuyện của Bành Phương và Quý Lâm. Năm đó chồng Bành Phương đã lên chức phó giám đốc nhà máy, Quý Lâm cũng thi đỗ đại học Bắc Kinh, tương lai rộng mở.
Cô nghe thấy Bành Phương nói với Quý Lâm: "Bố con bây giờ đã là phó giám đốc, đợi thêm hai năm nữa ông Lê nghỉ hưu, nếu ông ta giúp đỡ thì vị trí giám đốc cũng có thể với tới được. Vì vậy, con đừng cắt đứt liên lạc với con bé Tinh Tinh đó."
"Nhưng con cũng đừng quá thân thiết với nó, năm nay nó cũng mười sáu tuổi rồi, thêm hai năm nữa là có thể lấy chồng, nếu hai đứa còn thân thiết như trước thì không hay đâu."
"Bây giờ con là sinh viên đại học Bắc Kinh, sau này vợ con phải là người có học thức cao, hoặc là con gái nhà lãnh đạo. Nhà họ Lê bây giờ nhìn thì có vẻ tốt, nhưng đợi hai ông bà già kia nghỉ hưu thì còn gì nữa. Hơn nữa, tuy bây giờ nó đã khỏi bệnh điếc, nói năng cũng đỡ ngọng hơn, nhưng ai biết được nó có bị điếc lại không. Lúc trước nó bị thương ở đầu, tình cờ khỏi cũng có thể tình cờ bị điếc lại."
"Con phải nghe lời, biết chưa? Đi theo con đường mẹ đã vạch sẵn cho con chắc chắn không sai. Nếu lúc trước mẹ không dẫn con đến nhà họ Lê, sau đó lại phao tin đồn con bé ngọng nghịu kia khó chịu, nói ngọng có thể lây sang người khác, thì làm sao bên cạnh con bé chỉ có mỗi mình con, làm sao nhà họ Lê đưa cho con tài liệu ôn thi đại học loại một, để con học vượt cấp mà thi đỗ đại học Bắc Kinh, bố con cũng không thể dễ dàng lên chức phó giám đốc như vậy."
(Mụ này tồi dễ sợ, tính kế cả đứa nhỏ 6t)
Lê Tinh không nhớ lúc đó Quý Lâm đã nói gì, hình như anh ta nổi giận, vừa không thể tin nổi vừa xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu. Nhưng Lê Tinh không nghe tiếp được nữa, cô chỉ thấy Bành Phương thật đáng sợ.
Khoảnh khắc đó, cô nhìn gương mặt bà ta méo mó, người ngày thường luôn miệng gọi "Tinh Tinh" một cách thân thiết, vậy mà từ khi cô sáu tuổi đã tính kế cô, không ai hay biết.
"Anh ấy có chịu nổi hay không là chuyện của tôi, liên quan gì đến thím."
Lê Tinh nói một câu, rồi bước qua Bành Phương bỏ đi. Năm đó Quý Lâm liều mạng cứu cô, suýt chút nữa mất một cánh tay, cô không thể vạch trần những chuyện bỉ ổi của Bành Phương năm xưa, sẽ khiến anh ta xấu hổ. Chỉ là hai năm nay, vì con trai thành đạt mà bản chất xấu xa của Bành Phương ngày càng lộ rõ, cô không muốn nhịn bà ta nữa.
Cô đại khái đoán được mục đích Bành Phương đến đây hôm nay, bà ta luôn cho rằng cô sẽ có gì đó với Quý Lâm, sẽ bám lấy Quý Lâm không buông. Nhưng thật ra, từ khi Quý Lâm tốt nghiệp, quyết định ở lại Bắc Kinh phát triển, cô và Quý Lâm gần như không còn liên lạc nữa.
Nghĩ đến đây, Lê Tinh dừng bước, quay người lại: "Tôi biết hôm nay thím đến đây vì lý do gì. Thím yên tâm, tôi và anh Quý Lâm trước đây không có gì, sau này cũng sẽ không có gì. Chỉ là thím tốt nhất đừng có ý định đến quấy rầy tôi, nếu không tôi không đảm bảo được điều gì đâu."
Sắc mặt Bành Phương hơi thay đổi, bà ta không ngờ Lê Tinh lại chủ động nói rõ mọi chuyện như vậy.