Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-06-23 14:41:38
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không biết là vì phiền muộn chuyện ngày mai không có tiền đi mua sắm hay vì chuyện gì khác, Lê Tinh làm việc buổi chiều cứ không tập trung. May mà mới giữa tháng, không phải xử lý sổ sách báo cáo gì, không bận rộn lắm, chút lơ đãng đó cũng không ảnh hưởng đến công việc.

Đợi đến khi làm xong việc, đến giờ tan làm, Lê Tinh không ngồi yên được nữa, là người đầu tiên đứng dậy thu dọn túi xách ra bến xe buýt về nhà.

Xe buýt từ tòa nhà bách hóa số sáu đến nhà máy sợi rất nhiều, mười lăm phút một chuyến, Lê Tinh may mắn, vừa ra đến bến xe đã thấy xe đến, thoải mái lên xe.

Hôm nay cô về sớm, lúc đến nhà, mặt trời vẫn còn le lói trên cành cây, cổng nhà mở, cửa chính cũng hé mở, trong nhà bật radio, đang phát bài hát của Đặng Lệ Quân.

Là bài hát yêu thích của mẹ cô.

"Mẹ, chỉ có mình mẹ ở nhà à, bố chưa về ạ? Thiên Tứ đâu rồi?"

Lê Tinh cất chiếc ô nhỏ trên tay, bước vào nhà, trong nhà chỉ có một mình Thẩm Phương Quỳnh đang ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ ở cửa phòng khách, vừa phe phẩy quạt vừa bóc đậu ván.

Thẩm Phương Quỳnh năm nay đã sáu mươi hai tuổi, hồi trẻ có nhan sắc nên vóc dáng không bị biến dạng nhiều, mái tóc xoăn gọn gàng, làm lãnh đạo Hội Liên Hiệp Phụ Nữ nhiều năm, bà có khí chất và phong thái hơn người, dù lúc này đang ngồi trên ghế đẩu nhỏ làm việc cũng không ảnh hưởng chút nào.

Nghe thấy giọng con gái, bà mới dịu dàng hẳn, trên mặt nở nụ cười: "Con gái ngoan về rồi à? Nóng lắm phải không? Mau lại đây ngồi quạt cho mát."

"Bố con về rồi, mang về năm con cá to, đợi chị dâu con tan làm về thì hỏi xem định nấu món gì, Thiên Tứ đang chơi ở nhà Đinh Đinh, mẹ bảo bố con đi đón rồi, tiện thể mua chai xì dầu về."

Trong nhà họ Lê, trừ chị dâu cả Hà Lệ Quyên ra, tay nghề nấu nướng của những người khác chỉ ở mức bình thường, Lê Tinh càng không phải bàn, cô chỉ biết nấu vài món trứng, mướp xào trứng, cà chua xào trứng, cá tôm thì chỉ biết luộc, hấp... những món khác làm ra cơ bản là không ăn được.

Nghe vậy, cô không có chút ý kiến gì, đến cạnh ghế sofa đặt túi xách và ô xuống, bê chiếc ghế đẩu nhỏ bên cạnh đến giúp mẹ bóc đậu ván.

Thẩm Phương Quỳnh đưa tay ngăn cô lại: "Không cần con làm đâu, lát nữa tay lại ngứa, chỉ một ít đậu này thôi, mẹ làm một lát là xong, con ngồi đây quạt cho mát đi, nhìn con kìa, mồ hôi ướt hết cả trán rồi, ngày mai vẫn phải đạp xe đi làm, từ cổng nhà máy đi vào cũng một đoạn đấy."

"Vâng ạ."

Lê Tinh nhìn vào chậu, đúng là không còn nhiều lắm, cô ngoan ngoãn rút tay về, ngồi bên cạnh mẹ, tiện thể vuốt lại mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán.

Thẩm Phương Quỳnh bóc hai hạt đậu bỏ vào bát, quay sang nhìn cô: "Con gái ngoan, buổi sáng xem mắt thấy thế nào?"

"Bố con về nói là rất tốt, nói con và người ta ưng ý nhau rồi?" "Cũng, tạm được ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-19.html.]

Lúc về nhà, Lê Tinh đã chuẩn bị tâm lý cho việc gia đình hỏi han về buổi xem mắt, nhưng khi thật sự bị hỏi, trong lòng cô vẫn thấy hơi ngại ngùng, cô hơi quay mặt đi, ánh mắt có chút lảng tránh đáp.

"Tạm được là tạm được thế nào? Con gái, kể cụ thể cho mẹ nghe nào."

Thẩm Phương Quỳnh nhìn thấy ánh mắt lảng tránh không giấu được vẻ ngại ngùng của con gái, trong lòng bà đã hiểu, liền hỏi tiếp.

"Cũng gần giống như bố nói, anh ấy cao ráo, đẹp trai." Trước mặt mẹ, không có gì phải giấu giếm, Lê Tinh vừa nghịch ngón tay vừa kể về Lục Huấn. Ớ Hậu Quê

"Ăn cơm xong, anh ấy đưa con về tòa nhà bách hóa số sáu, cũng khá chu đáo, anh ấy còn mở cửa sổ xe cho thông thoáng, xuống xe mở cửa cho con..."

"Nói như vậy thì người ta cũng được." Thẩm Phương Quỳnh chăm chú nghe xong, vừa bóc đậu vừa suy nghĩ. "Vậy trên xe cậu ấy có nói gì với con không? Có bày tỏ thái độ gì không?"

"Anh ấy hỏi con có đồng ý tìm hiểu thêm với anh ấy không, còn hẹn con cuối tuần này cùng đi dạo ở tòa nhà bách hóa số hai."

Cảnh tượng trước khi xuống xe hiện lên trong đầu, Lê Tinh không nhịn được cắn môi, hai má dần dần nóng lên.

"Cậu ấy hỏi thẳng con luôn à? Còn hẹn con đi mua sắm? Con đồng ý rồi à?" Thẩm Phương Quỳnh không bóc đậu nữa, bà vội vàng ngồi thẳng dậy, hỏi Lê Tinh.

"Vâng ạ," Lê Tinh hơi ngại ngùng, "Con thấy anh ấy cũng được, có thể thử tìm hiểu..."

Thẩm Phương Quỳnh luôn ủng hộ con gái dù cô làm gì, nghe vậy, bà không chút do dự nói: "Con thấy hợp thì cứ thử tìm hiểu xem, những chuyện khác để sau hẵng nói, anh Hai con cũng đang nhờ người tìm hiểu kỹ hơn, nhưng nếu hai đứa thật sự muốn kết hôn thì chỉ nhìn bề ngoài tốt thôi là chưa đủ, còn phải xem xét kỹ càng, xem người đàn ông đó có yêu thương con không, có chung thủy không, có lăng nhăng không..."

Sợ nói nhiều quá, con gái sẽ phản cảm, Thẩm Phương Quỳnh không nói tiếp nữa, chỉ dịu dàng nhìn Lê Tinh: "Con yêu đương, mẹ rất ủng hộ, nhưng yêu đương thì yêu đương, nắm tay các kiểu mẹ đều không can thiệp, nhưng nếu muốn tiến xa hơn thì trước khi kết hôn là không được, biết chưa?"

Lê Tinh chưa từng yêu đương, đây là lần đầu tiên hai mẹ con nói chuyện về chủ đề này, Lê Tinh nghe mà mặt đỏ bừng, nhưng cô vẫn đáp: "Mẹ, con biết rồi ạ."

"Chỉ là tìm hiểu trước thôi, nếu con muốn tiến xa hơn với anh ấy, chắc chắn sẽ về nói với gia đình."

"Vâng, con biết rồi, mẹ không cần phải nói nữa."

Thẩm Phương Quỳnh thấy Lê Tinh hiểu chuyện, bà cũng không nói thêm gì nữa, nhớ ra điều gì đó, bà bỏ đậu trong tay vào chậu, đứng dậy rửa tay rồi đi vào phòng ngủ, khi ra ngoài, bà kéo Lê Tinh lại, nhét một xấp tiền vào tay cô:

"Khi yêu đương thì ăn uống không cần phải lo, nhưng mua sắm vẫn phải tiêu tiền của mình, sau này có chia tay cũng không đến nỗi phải tính toán rạch ròi."

Loading...