Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 159

Cập nhật lúc: 2025-06-27 07:33:19
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chẳng mấy chốc, mọi người đã vào phòng khách.

Hà Lệ Quyên và Thường Khánh Mỹ ra ngoài chào hỏi rồi lại quay vào bếp bận rộn, Thẩm Phương Quỳnh dọn dẹp xong trên bàn, mỉm cười tiến lên chào hỏi Hách Lệ Hoa và Lục Kim Xảo vừa bước vào sau.

Lê Chí Quân bắt đầu pha trà, Lê Tinh đứng bên cạnh phụ giúp.

Lê Chí Quốc đứng cùng Lê Vạn Sơn, Lê Hà Dương được bố ra hiệu đi nhận đồ trên tay Lục Huấn, thấy đồ quá nhiều, một mình không xách hết, cậu cũng không khách sáo với Lục Huấn, bảo anh cùng cậu xách đồ vào góc nhà để.

Nhân lúc này, Lê Vạn Sơn tiếp tục giới thiệu người nhà họ Lê cho ông cụ Lục: "Lão Lục, tôi giới thiệu với ông, đây là con trai cả nhà tôi Chí Quốc; người đang pha trà là con trai thứ hai Chí Quân."

Nói xong, ông lại chỉ Lê Thừa đang đứng cùng Lê Tinh giới thiệu: "Đây là con trai thứ ba nhà tôi Lê Thừa, đang ở trong quân đội, tối qua mới về."

Lục Huấn nghe thấy hai chữ "Lê Thừa", tay đang để đồ khựng lại, sau khi để đồ xuống, anh đứng thẳng người nhìn về phía ghế sofa, vừa vặn chạm phải ánh mắt của Lê Thừa đang quay đầu lại sau khi lịch sự chào hỏi ông cụ Lục xong.

Lê Thừa cũng cao lớn, hai người chênh lệch nhau không quá hai phân, chỉ là làn da Lê Thừa ngăm đen hơn, vóc dáng to lớn hơn một chút, vừa nhìn đã thấy khí thế bức người.

Lục Huấn mấy năm nay lăn lộn trên thương trường, con người càng thêm trầm ổn, sự sắc bén ẩn giấu trong xương cốt, không lộ ra ngoài, nắm giữ đại cục.

Hai ánh mắt chạm nhau như đao quang kiếm ảnh, không ai kém cạnh ai, khí thế ngang tài ngang sức.

Xét cho cùng anh vợ vẫn lớn hơn, Lục Huấn thu lại ánh mắt, hơi gật đầu coi như chào hỏi Lê Thừa từ xa.

Lê Thừa khẽ nhướng mày, quay đầu nhìn em gái đang giúp anh hai đưa trà cho ông cụ Lục.

Tối qua hai anh em nói chuyện đến tận khuya, Lê Tinh đối diện với người anh đã hơn một năm không gặp, giống như hồi còn đi học có vô số chuyện để kể, kể cho anh nghe về công việc, cuộc sống gần đây của cô, những niềm vui nỗi buồn của cô... Trong đó không thể không nhắc đến Lục Huấn, tần suất nhắc đến còn khá cao.

Trước khi Lê Thừa trở về vốn không để tâm đến Lục Huấn, giống như Quý Lâm lúc trước, khi đó anh nhìn hai người bọn họ đã trực giác thấy sẽ không đến được với nhau.

Nhưng sau khi hai anh em trò chuyện tối qua, anh nhìn thấy em gái mỗi khi nhắc đến Lục Huấn đều nở nụ cười hạnh phúc, nhất cử nhất động ánh mắt long lanh, anh nhận ra tình cảm của em gái dành cho Lục Huấn khác biệt, khác biệt so với Quý Lâm.

Vì vậy Lê Thừa rất coi trọng cuộc gặp mặt hôm nay, nên sáng sớm đã gọi Tiểu Lương ra ngoài làm việc thay anh, còn mình ở nhà đợi người đến.

Ấn tượng ban đầu cũng không tệ.

Tính cách khác với Quý Lâm, nhưng cũng không phải người đơn giản có thể xem thường. Chẳng trách cô em gái mới hai mươi ngày đã bị cậu ta dỗ dành gật đầu đồng ý kết hôn sớm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-159.html.]

Nhưng muốn cưới em gái anh cũng không phải chuyện dễ dàng. Chỉ một căn nhà thôi mà, anh chẳng để vào mắt.

Lê Thừa khẽ nhếch môi, kéo một chiếc ghế lại, co chân dài ngồi xuống.

Lê Tinh không biết anh ba đã ngầm giao lưu bằng ánh mắt với Lục Huấn, cô cũng không để ý lắm, đưa trà cho ông cụ Lục xong, lại vội vàng bưng khay trà đến cho Hách Lệ Hoa và Lục Kim Xảo.

Lúc này Thẩm Phương Quỳnh đã chào hỏi và trò chuyện với Hách Lệ Hoa Lục Kim Xảo xong, thấy cô đi tới liền giới thiệu: "Tinh Tinh, đây là thím Lục, đây là cô Lục."

Nghe vậy, Lê Tinh nhanh chóng liếc nhìn Hách Lệ Hoa, từ khi biết Lục Huấn hồi nhỏ sống không tốt, cộng thêm một số lời nói của anh, cô cảm nhận được hiện tại anh không còn quan tâm đến nhà họ Lục lắm, chỉ coi như họ hàng, cô đã nghĩ bố mẹ nuôi của Lục Huấn là người như thế nào.

Lần trước cô đã thử hỏi Thuận Tử về Hách Lệ Hoa, khi nhắc đến bà ta, Thuận Tử lộ rõ vẻ không thích và né tránh, cô cứ tưởng Hách Lệ Hoa là người ghê gớm lắm. Nhưng vừa gặp mặt, nhìn lại không giống.

Hách Lệ Hoa năm nay cũng đã năm mươi tuổi, nhưng trông cũng không quá già lắm, mái tóc ngắn ngang tai gọn gàng, khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da trắng, trên mặt có nếp nhăn tuổi tác nhưng không rõ ràng, dáng người nhỏ bé, mặc áo sơ mi ngắn tay kẻ caro xanh nhạt phối quần short đen và giày da, trông giản dị yếu đuối hơn nhiều so với Lục Kim Xảo bên cạnh mặc váy lụa màu tím in hoa mẫu đơn rất sang trọng, khóe miệng bà ta hơi trễ xuống mang chút nét khổ, giống như trước đây sống không được sung sướng.

Trông bà ta rất hiền lành, khi Thẩm Phương Quỳnh giới thiệu, bà ta nở nụ cười e dè với cô.

Từ sau khi liên tiếp gặp chuyện, Lê Tinh rất nhạy cảm với ác ý và thiện ý của người khác, cô có thể cảm nhận được ít nhất là lúc này, Hách Lệ Hoa rất thiện chí với cô.

Suy nghĩ trong lòng, cô khẽ mỉm cười ngoan ngoãn chào hỏi Hách Lệ Hoa cùng Lục Kim Xảo: "Cháo thím, chào cô ạ."

"Ừ, được, được!"

"Ừ, được, được!"

Hai giọng nói đồng thời vang lên, một trầm thấp, một vang dội.

Lục Kim Xảo sững người, bà chưa bao giờ tỏ ra rụt rè hay không biết nói gì, chỉ biết đáp bừa "được, được", đó là việc mà người phụ nữ giả tạo Hách Lệ Hoa mới làm. Nhưng hôm nay bà thực sự không kìm được, nhà họ Lê đông người quá, cả phòng toàn tóc xoăn, người nào người nấy đều cao to, bà phải ngẩng đầu nhìn người khác bèn cảm thấy hơi choáng váng, quan trọng là những người này trông ai cũng không tầm thường!

Không nói gì khác, chỉ riêng vị giám đốc Lê vừa ra đón bố bà, khí thế toát ra từ cử chỉ, điệu bộ của ông ấy giống hệt các vị lãnh đạo lớn mà bà từng gặp ở đoàn nghệ thuật, trông thì hòa nhã nhưng chỉ cần một ánh mắt cũng đủ khiến người ta sợ đến mức chân tay bủn rủn.

Còn mấy người con trai nhà họ Lê nữa, Lục Kim Xảo luôn cho rằng con trai mình Lộ Phóng là người cực kỳ giỏi giang, người có thể sánh ngang được với nó thì chỉ có mỗi Lục Huấn.

Kết quả là, ôi chao, mấy người nhà họ Lê này, đặc biệt là cậu con trai thứ ba, trông thật sự rất lợi hại, cái vóc dáng cùng cái khí thế uy nghiêm đó, cảm giác chỉ cần cậu ta nổi giận là có thể bóp c.h.ế.t bà bằng một bàn tay.

Rồi đến người phụ nữ tiếp đãi họ - chủ nhiệm Hội Phụ Nữ đã nghỉ hưu kia, nói năng thật chu đáo, lại còn toát ra khí chất như tiểu thư khuê các.

Loading...