Ngày đến nhà họ Lê, Lục Huấn dậy từ rất sớm để tắm rửa cạo râu sấy tóc, thay bộ quần áo đã được ủi phẳng từ tối qua, hai mươi mấy năm qua, đây là lần đầu tiên anh soi gương kỹ càng đến vậy, ngay cả tóc mai cũng không bỏ qua.
Xác định không có vấn đề gì, khuôn mặt cũng coi như đẹp trai, anh bê những món quà đã chuẩn bị mấy hôm trước lên xe, rồi lái xe đến nhà họ Lục đón người.
Tối qua sau khi đưa Lê Tinh về nhà, anh không đi làm việc nữa, mà về nhà họ Lục bàn bạc kỹ càng với ông Lục về chuyện đến nhà họ Lê, quyết định thời gian xuất phát hôm nay.
Tám giờ rưỡi sáng, xe dừng dưới lầu khu tập thể nhà máy tàu cá, xuống xe đóng cửa lại, định lên lầu gọi ông nội và mọi người, quay đầu lại liền nghe thấy giọng nói the thé Lục Kim Xảo:
"Tam Xuyến!"
Lục Kim Xảo mặc một chiếc váy hoa bằng lụa màu tím in hình hoa mẫu đơn, đầu tóc bù xù đi xuống lầu, ông cụ Lục và Hách Lệ Hoa đi theo sau, vẻ mặt hai người đều không tốt lắm.
Lục Huấn hơi nhíu mày, vẫn thản nhiên chào hỏi: "Cô Út."
"Tam Xuyến, sắp xuất phát rồi đúng không? Thực ra bây giờ hơi sớm, nhưng không sao, con có thể lái xe lòng vòng trong thành phố tiện thể mua thêm quà cáp gì đó..."
"Quà đã chuẩn bị xong rồi ạ." Lục Huấn đáp.
Quà đến nhà họ Lê, mấy hôm nay anh đều đang chuẩn bị. Thuốc lá, rượu cho Lê Vạn Sơn và hai anh trai của cô; thực phẩm chức năng, mỹ phẩm cho Thẩm Phương Quỳnh và hai chị dâu, giày thể thao hàng hiệu cho Lê Hà Dương, còn có mô hình ô tô, mô hình máy bay cho cháu trai nhỏ, thêm một loạt quà tặng như nhung hươu, cầu gai, không thiếu thứ gì.
"Lúc trước đã nói với ông rồi, đã chuẩn bị đầy đủ."
"Vậy à, con chuẩn bị xong rồi à, vậy tốt, vậy được rồi, chúng ta đi thôi, tám giờ rưỡi hơi sớm, đến đó cũng gần chín giờ cũng được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-156.html.]
Lục Kim Xảo cười khan hai tiếng, nhanh chóng tự mình mở cửa xe chui vào ghế sau, sau khi vào trong còn thò đầu ra: "Bố, hai người cũng lên xe nhanh lên."
Ông cụ Lục bị bộ dạng trơ trẽn của con gái chọc tức đến mức khóe miệng run lên: "Lục Kim Xảo, con xuống xe cho bố, con đi làm gì? Hôm nay chúng ta không phải đi chơi!"
"Con không xuống! Con là cô của Lục Huấn, còn không thể đến xem cháu dâu sao?"
Lục Kim Xảo rụt người vào trong, bĩu môi, rồi nghiêng đầu nói với Lục Huấn: "Tam Xuyến, cô con sáng sớm sáu giờ đã đến rồi, con thực sự nỡ lòng đuổi cô về sao? Con yên tâm, Tam Xuyến, bây giờ cô chỉ mong con nhanh chóng cưới vợ để cô vênh mặt hất hàm, cô chỉ đến gặp cháu dâu thôi, sẽ không làm loạn đâu."
"Hơn nữa, không phải con nói nhà cô gái đó có mấy anh trai sao? Còn có chị dâu nữa đúng không? Mẹ người ta trước đây còn là chủ nhiệm Hội Liên Hiệp Phụ nữ, là cán bộ, dì con một mình chưa chắc đã đỡ được, cô đi cũng có thể giúp con mà, đúng không?"
"Cô con dù sao cũng từng là nhân vật có tiếng tăm ở đoàn nghệ thuật, từng gặp lãnh đạo lớn, trải đời nhiều, giữ thể diện một chút vẫn là không thành vấn đề."
Lời nói của Lục Kim Xảo khiến Hách Lệ Hoa tức đến mức mặt mày tái mét, nhưng bà ta lại không thể phản bác. Tình hình nhà họ Lê, mấy hôm nay Hách Lệ Hoa đã hỏi kỹ ông cụ, thực sự không phải là gia đình bình thường.
Hách Lệ Hoa làm việc ở bộ phận hậu cần nhà máy tàu cá mấy chục năm, lãnh đạo lớn nhất mà bà ta tiếp xúc cũng chỉ là giám đốc nhà máy tàu cá và chủ nhiệm Hội Liên Hiệp Phụ Nữ, mà cũng chỉ gặp qua một lần, chưa từng nói chuyện.
Bây giờ phải đi gặp nhà gái, nghe nói còn ghê gớm hơn cả giám đốc và chủ nhiệm Hội Liên Hiệp Phụ Nữ nhà máy tàu cá, sao bà ta có thể không sợ hãi, cả tuần nay bà ta đều lo lắng về chuyện gặp mặt, bộ quần áo trên người đã là bộ thứ ba được may mới, chỉ sợ bị mất mặt.
Bà ta sợ hãi lo lắng, kết quả Lục Kim Xảo lại háo hức muốn đi mở mang tầm mắt, đúng là người mặt dày mới lì lợm như thế.
Hách Lệ Hoa nghiến răng, không nói gì.
Lục Huấn nhìn Lục Kim Xảo cứ rụt người vào trong ghế, sợ bị người ta kéo ra ngoài, vẻ mặt có chút phức tạp, lời nói của Lục Kim Xảo phần nào nói trúng nỗi lo lắng của anh.
Hách Lệ Hoa ở những nơi bình thường thì cũng tạm ổn, nhưng đối mặt với gia đình như nhà họ Lê, bà ta khó tránh khỏi khớp, có thể cư xử đúng mực không mắc lỗi đã là tốt lắm rồi, muốn trông chờ bà ta trò chuyện với nhóm người Thẩm Phương Quỳnh thì có chút khó.