Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-06-26 03:35:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đưa hết tiền cho em, em muốn tiêu thế nào thì tiêu, muốn tiêu bao nhiêu thì tiêu, muốn mua gì thì mua."

Lê Tinh không biết người khác nghĩ gì về câu này, nhưng với một người ngày nào cũng muốn mua sắm, ngày nào cũng thiếu tiền như cô, thì đây quả là một câu "mê hoặc".

Nhưng ngoài sự "mê hoặc", cô còn thấy bối rối, quá nhanh.

Lê Tinh không ngờ anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, cô bối rối vô cùng. Tối qua anh mới nói đến chuyện đến nhà, hôm nay đã muốn ấn định ngày cưới!

Anh thật sự quá... rèn sắt khi còn nóng.

"Nhanh quá không? Mấy người xem mắt ở khu tập thể, hình như đều là đến nhà ăn cơm, ra mắt người lớn, rồi nửa tháng sau mới bàn đến chuyện này?"

"Nhanh sao?"

Việc Lục Huấn muốn nhanh chóng ấn định ngày cưới không phải là ý nghĩ nhất thời. Tối qua, khi đứng trước cửa nhà họ Lê, lo lắng cô bị gia đình phát hiện dấu vết thân mật mà bị mắng, anh đã nghĩ đến chuyện này.

Anh muốn nhanh chóng cưới cô về nhà. Khi tình cảm dâng trào, anh có thể hôn cô một cách đàng hoàng, chứ không phải khi nghe thấy tiếng người, cô dù sợ đến mức đứng không vững cũng không quên đẩy anh ra.

Anh có thể gặp cô bất cứ khi nào muốn, chứ không phải đứng đợi trên đường nhìn ánh đèn từ cửa sổ phòng cô.

Còn nữa, tối qua sau khi rời khỏi chỗ Vũ Tiến, anh về đến nhà đã là hơn một giờ sáng. Đêm khuya thanh vắng, anh bỗng thấy nhà mình quá yên tĩnh. Anh mở cửa, cả căn nhà như một chiếc lồng thú tối om, trống rỗng, không có chút hơi người nào.

Nếu có cô ở đây, dù chỉ là đang ngủ trên giường trong phòng ngủ, anh cũng sẽ không cảm thấy căn nhà trống trải như vậy.

Tối qua anh còn mơ thấy cô cả đêm. Sáng sớm năm giờ đã dậy tắm rửa, giặt quần lót, ga giường, vỏ chăn, đây là chuyện chưa từng xảy ra. Cũng là lúc đang giặt ga giường, trong đầu vẫn toàn là hình bóng cô, anh mới nhận ra mình cũng là một người đàn ông tràn đầy sức sống.

Một khi đã nếm trải hương vị, người ta thường muốn nhiều hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-119.html.]

Trên đường lái xe đến đón cô, tâm trí của anh tràn ngập hình bóng cô.

Giờ đây khi đã biết mọi chuyện trong quá khứ của cô, những gì cô từng trải qua, anh chỉ càng khao khát sớm được cưới cô về nhà.

Cưới cô về, yêu thương cô thật trọn vẹn, bảo vệ cô, không để ai có thể làm tổn thương cô nữa.

Anh suy nghĩ một lúc, rồi nói:

"Tinh Tinh, anh năm nay 27 tuổi, còn Vũ Tiến, chính là anh Tiến đấy, anh ấy 30 rồi. Con gái của anh ấy - Cát Cát, giờ đã 6 tuổi. Điều đó có nghĩa là năm anh ấy 27 tuổi, Cát Cát đã có thể cầm chai đi mua xì dầu cho nhà rồi."

Nói đến đây, Lục Huấn dừng lại một chút: "Anh nói thế không phải để bảo rằng anh muốn có con ngay đâu. Nhà họ Lục có Lục Cẩn rồi, chuyện nối dõi tông đường không đặt nặng lên anh. Có con hay không, anh đều lắng nghe ý kiến của em. Nếu em muốn, chúng ta sẽ có; nếu em không muốn, thì không cần phải có. Nhưng nếu em muốn, anh vẫn khuyên nên đợi một hai năm nữa. Anh muốn trước tiên được hiểu em nhiều hơn, chăm sóc em thật tốt, rồi hãy nghĩ đến chuyện có em bé."

"Điều anh mong nhất là sớm được xây dựng một mái nhà cùng em. Sau khi kết hôn, nếu em thực sự không quen ở nhà anh, chúng ta có thể tiếp tục sống ở nhà họ Lê. Anh sẽ cùng em trả tiền sinh hoạt phí và tiền thuê nhà cho bố mẹ. Chỉ cần em cho anh đi cùng là được. Em thấy sao?"

"Sao lại nói đến chuyện con cái với chuyện ở đâu rồi?"

Lê Tinh nghe mà hai má đỏ bừng. Cô lẩm bẩm một câu nhưng trong lòng lại có chút xao động. Nếu kết hôn mà không phải rời xa gia đình, cũng không bị thúc ép chuyện sinh con, chỉ là có thêm anh bên cạnh... nghĩ lại thì hình như cũng không quá tệ.

Nhưng dù nghĩ vậy, cô không bày tỏ ra. Đôi tay nhỏ nhắn cứ xoắn lấy quai túi xách. Một lúc sau cô khẽ nói: "Sau khi kết hôn mà ở nhà mẹ đẻ thì người ta sẽ bàn tán đấy."

"Vậy mình mua một căn nhà gần đó," Lục Huấn không do dự đáp ngay.

Anh hiểu rõ nhất nỗi lo lắng và bất an của Lê Tinh khi nói đến chuyện kết hôn. Cô không muốn xa bố mẹ, xa cả gia đình nhà họ Lê. Nhưng đây không phải là vấn đề không thể giải quyết. Hôm trước chỉ chạm mặt gia đình họ một lần, anh đã nhận ra rằng họ là những người dễ gần. Nếu có thể sống gần nhau hơn, cũng chẳng có gì không tốt.

"Hiện giờ ở Ninh Thành có nhiều căn hộ mới mở bán, không giống trước kia. Khu vực gần nhà họ Lê tuy không có nhà cũ, nhưng tìm một căn nhà hai tầng có sân vườn cũng không khó. Đến lúc đó, chúng ta có thể đi xem. Nếu gặp căn nào ưng ý, anh sẽ thương lượng mua lại, hoặc dùng tiền mua căn hộ mới để đổi lấy căn đó."

"Có thể làm như vậy sao?" Lê Tinh dừng tay, ngước mắt nhìn anh.

Vấn đề nhà cửa từ lâu đã là nỗi bận tâm lớn của mọi gia đình. Ở Ninh Thành, diện tích nhà ở không quá chật chội như Thượng Hải - nơi mỗi người chỉ được bốn mét vuông. Nhưng nhà ở cũng không phải dễ dàng. Khi Lê Vạn Sơn tổ chức xây dựng nhà ở tập thể cho công nhân, nhiều người đã cảm kích ông vì ông giúp các cặp vợ chồng trẻ, những người chỉ tạm sống trong ký túc xá độc thân, có một mái nhà ổn định.

Loading...