Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-06-26 03:30:14
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đồ con đàn bà thối!"

Động tác của Lê Tinh nhanh như chớp, cú đá lại dồn hết sức lực. Gã đàn ông trung niên đen gầy vừa mới móc từ trong túi quần ra chiếc khăn để bịt miệng người, còn chưa kịp đứng dậy đã bất ngờ lãnh trọn cú đá vào vai, ngã sóng soài xuống đất. Nghe Lê Tinh gào lên, gã không nhịn được buột miệng chửi thề.

Sắc mặt Lê Tinh hơi thay đổi. Ban đầu cô định mượn cớ bị quấy rối để câu giờ thêm hai phút, không ngờ gã đàn ông này lại mở miệng nói. Cô đột nhiên nhận ra mình không thể chờ Quý Viễn Dương được nữa. Ngay lập tức, cô nghiêm giọng quát: "Hay lắm! Hoá ra ông giả câm điếc! Ông có ý đồ gì? Tên buôn người ở đằng kia là đồng bọn với ông phải không? Thằng bé... Thằng bé kia là do ông bắt cóc phải không? Chắc chắn là thế! Chả trách ông không lo lắng gì đến vết thương của nó!"

Bỗng nhiên có chuyện ồn ào, ánh mắt đám đông vừa dời đi lại đổ dồn về phía này. Nhiều người ngơ ngác không hiểu chuyện gì, cũng có người tỏ vẻ phẫn nộ khi hiểu ra: "Hắn ta giả vờ! Lừa đảo! Chẳng lẽ hắn ta là một trong những tên buôn người?"

"Tìm chết!" Gã đàn ông đen gầy không ngờ mình lại sơ suất để lộ, nhìn tình hình trong đám đông, gã hoàn toàn bị chọc giận. Mặt gã méo xệch, nhanh chóng bò dậy rút con d.a.o nhọn giấu trong chiếc túi vải đen ra.

"Có dao! Hắn ta có dao!"

Tiếng la hoảng sợ vang lên khắp đám đông. Nhiều người sợ hãi lưỡi d.a.o sắc nhọn kia sẽ đ.â.m vào mình, vội vã lùi sang hai bên. Vài người bế con nhỏ thì mau chóng tìm chỗ nấp.

Vụ náo loạn ở nhà vệ sinh vừa rồi đã khiến các nhân viên an ninh và những người can đảm ở quảng trường chạy đi hết. Lúc này chẳng còn ai dám manh động đến gần gã đàn ông đen gầy kia nữa.

Nhìn cảnh tượng xung quanh, Lê Tinh thấy lạnh sống lưng. Gã đàn ông đen gầy không còn che giấu vẻ hung ác, lưỡi d.a.o nhọn lăm lăm trong tay gã lóe lên những tia sáng chói mắt dưới ánh nắng. Cô biết bọn buôn người rất tàn nhẫn, nhưng kẻ dám ngang nhiên rút d.a.o giữa ban ngày ban mặt thế này chắc chắn không phải là loại tầm thường.

Cô lùi dần từng bước, đầu ngón tay bấu chặt vào nhau, trong đầu không ngừng hiện lên những gì anh ba đã dạy: cách né tránh, cách phòng thủ, cách chống trả, cách chế ngự đối phương... và cách chạy trốn.

Quý Viễn Dương phóng xe ba bánh của đội tuần tra lao vào quảng trường thì vừa hay trông thấy cảnh gã đàn ông đen gầy cầm d.a.o xông về phía Lê Tinh. Anh ta sợ hãi đến mức đồng tử co rút lại, hét lớn: "Lê Tinh!"

Trong chớp mắt, một bóng người từ bên cạnh lao tới. Ngay khi Lê Tinh cúi người né tránh, người đó đã tung một cú đá vào gã đàn ông đen gầy, rồi nhanh chóng co chân quét một cú trời giáng vào chân gã. Chỉ nghe một tiếng "bịch" vang lên trên nền đá, gã đàn ông đen gầy ngã ngửa ra đất.

"Em không sao chứ?" Lục Huấn xoay người lại hỏi Lê Tinh.

Lục Huấn xuất hiện quá nhanh, Lê Tinh đang trong trạng thái căng thẳng tột độ, bỗng nhiên nhìn thấy anh, có chút ngỡ ngàng. Cô ngây người nhìn anh, trái tim đập liên hồi bỗng chốc bình tĩnh trở lại. Cô lắc đầu: "Em không sao."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-111.html.]

Lục Huấn nhìn cô từ trên xuống dưới, xác định cô không bị thương, nét mặt mới dịu lại. Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nói: "Chờ anh một lát." Sau đó anh bước tới, giẫm chân lên gã buôn người đang định bò dậy. Anh nắm lấy cánh tay cầm d.a.o của gã, dùng sức bẻ một cái, chỉ nghe "rắc" một tiếng, cánh tay của gã buôn người liền mềm oặt.

Con d.a.o rơi xuống đất, anh giẫm lên nó, rồi cúi người nắm lấy cánh tay còn lại của gã đàn ông đen gầy, lại thêm một tiếng "rắc" nữa. Thông thường, Lục Huấn chỉ cần hai chiêu này là đủ để chế ngự đối phương.

Nhưng trong đầu anh lại hiện lên cảnh gã cầm d.a.o đ.â.m về phía Lê Tinh, ánh mắt anh lóe lên tia lạnh lẽo, lập tức bẻ gãy một chân của gã, lại thêm một tiếng "rắc" nữa. Trong phút chốc, trên quảng trường chỉ còn vang lên tiếng kêu la thảm thiết của gã đàn ông trung niên đen gầy.

"Tinh Tinh, em không sao chứ?" Quý Viễn Dương chạy đến, nhìn Lục Huấn đang "xử lý gọn ghẽ", lại nhìn gã buôn người đang nằm la hét dưới mặt đất, anh ta không nhịn được nuốt nước bọt, quay sang hỏi Lê Tinh.

"Em không sao đâu anh Viễn Dương."

Lê Tinh trả lời rồi vội vàng chạy đến chỗ Lục Huấn: "Sao anh lại đến đây? Bên nhà vệ sinh thì sao?"

"Giải quyết xong rồi, Lộ Phóng đang ở bên đó." Lê Tinh đã đến, Lục Huấn không tiện ra tay tàn nhẫn nữa, anh đá gã buôn người về phía Quý Viễn Dương.

"Lộ Phóng?"

Lê Tinh nghi hoặc, liền nghe thấy một giọng nam vang lên: "Thế nào? Không sao chứ?"

Lê Tinh nhìn theo tiếng nói, một người đàn ông mặc đồ đen, dáng người thẳng tắp, gương mặt cương nghị chính trực, toát lên vẻ "chính nghĩa" sải bước tiến lại gần.

"Cậu đến đây làm gì? Đứa trẻ và người phụ nữ kia đâu?" Lục Huấn cau mày nhìn Lộ Phóng hỏi.

Lộ Phóng chỉ tay ra sau: "Tiểu Đặng đang canh chừng trên xe, em đến xem tình hình bên này thế nào, có cần giúp đỡ không?"

"Đội trưởng Lộ."

Quý Viễn Dương đang còng tay gã buôn người đen gầy, quay đầu thấy Lộ Phóng, anh ta dừng lại, đứng dậy chào hỏi.

Loading...