Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THẬP NIÊN 90 CÔ VỢ TIÊU XÀI HOANG PHÍ LÀM CHỦ CUỘC CHƠI - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-06-26 01:31:23
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối qua khi đứng ngoài cửa nhà cô, anh luôn lo lắng gia đình cô phát hiện ra. Nhà họ Lê vốn là gia đình gia giáo, anh không chắc họ có chấp nhận những hành động thân mật trước hôn nhân hay không. Còn Lê Tinh lại nhạy cảm, dễ xấu hổ, nếu bị phát hiện, cô chắc chắn sẽ không biết đối diện thế nào.

Anh đã không làm tốt, khiến cô phải nói dối để giấu gia đình. Lục Huấn càng thêm áy náy: "Xin lỗi em, Tinh Tinh. Sau này anh sẽ chú ý hơn."

Nghe anh nghiêm túc xin lỗi, Lê Tinh có chút không quen. Nhưng câu "không kiềm chế được" của anh lại khiến lòng cô khẽ dậy sóng. Cô cắn môi, nhỏ giọng nói: "Không phải chỉ do anh, em cũng đâu có đẩy anh ra."

Lê Tinh vừa nói vừa đưa mắt nhìn xung quanh. Hơn bảy giờ sáng là lúc nhà máy sợi giao ca, nhà họ Lê tuy ở sâu bên trong, nhưng chỗ Lục Huấn đỗ xe lại có mấy hộ gia đình sinh sống, nếu ra ngoài chắc chắn sẽ gặp người quen. Khu tập thể nhiều người lại hay buôn chuyện, chỉ cần nắm tay thôi cũng có thể bị đồn thành ôm ấp, rồi lại đồn thành "chắc là có thai rồi". Trước đây không phải là không có trường hợp như vậy.

"Chúng ta lên xe trước đi, muộn rồi, không phải còn phải ăn sáng sao?"

"Ừm, được." Lục Huấn thấy cô nhìn xung quanh, biết cô đang lo lắng điều gì, anh mỉm cười trả lời rồi buông tay cô ra, đi đến mở cửa xe.

Anh gặp Lê Hà Dương ở đây, dừng xe chào hỏi cậu ấy nhưng không tắt máy, điều hòa trong xe vẫn bật. Xe mới được vệ sinh, không có mùi lạ, có thể trực tiếp ngồi vào.

"Em có muốn ăn gì không?"

Sau khi lên xe, Lục Huấn vừa lái xe ra khỏi khu tập thể vừa hỏi Lê Tinh.

Bình thường bữa sáng của Lê Tinh đều do chị dâu cả Hà Lệ Quyên tự tay làm, hoặc anh cả, anh hai tiện đường mua ở quán ăn sáng ngoài khu tập thể khi đi lấy báo. Nếu cô không kịp ăn ở nhà, họ sẽ gói cho cô mang đến chỗ làm rồi ăn.

Cô ít khi mua đồ ăn sáng ở ngoài, cũng không biết quán nào ngon, quán nào không ngon. Đồ ăn sáng ngoài khu tập thể thỉnh thoảng đổi vị thì được, chứ nói về hương vị thì không thể sánh bằng đồ chị dâu cả làm.

"Anh có muốn ăn gì không? Em không rành mấy quán ăn sáng ở ngoài lắm, không biết quán nào ngon. Em không kén ăn sáng đâu, bánh bao, bánh màn thầu, quẩy, cháo, mì hoặc hoành thánh đều ăn được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-co-vo-tieu-xai-hoang-phi-lam-chu-cuoc-choi/chuong-102.html.]

Lục Huấn thường xuyên ăn ở ngoài, nhưng bữa sáng anh thường ăn qua loa cho xong chuyện, có lúc còn không ăn. Thuận Tử, Vũ Tiến cũng giống anh, tối qua hỏi cũng không hỏi ra được món nào. Có hai quán ăn ngon nhưng trong quán lại lộn xộn, đủ loại người, ngoài hẻm còn có mấy thanh niên lêu lổng đứng nhìn các cô gái xinh đẹp rồi huýt sáo, không thích hợp để đưa cô đến đó. Anh nghĩ ngợi một chút rồi nói:

"Bên đường Tây Hà có một quán cháo hải sản, trong đó cũng bán hoành thánh, cá viên, làm ăn cũng được, anh đưa em đến đó nhé?"

"Được ạ, đường Tây Hà gần bách hóa tổng hợp số một, cũng tiện đường." Lê Tinh vừa vuốt lại tóc mái vừa đáp.

Lục Huấn nghe thấy mấy chữ "bách hóa tổng hợp số một", sắc mặt hơi thay đổi. Anh nhìn Lê Tinh, kể cho cô nghe về tình hình của giám đốc Hạ: "Sáng sớm anh đã liên lạc với giám đốc Hạ rồi."

"Liên lạc rồi sao?" Lê Tinh ngẩn người, sau đó hỏi thêm: "Ông ta nói sao? Muốn anh làm gì? Con trai ông ta thế nào rồi?"

"Không có vấn đề gì lớn, cũng dễ giải quyết. Chủ yếu là do con trai ông ta bị một người tên Thường Thắng lôi kéo, người đó rất ngang ngược, không vừa lòng là gây sự. Con trai giám đốc Hạ gầy yếu, không dám chống lại nên đành đi theo. Giám đốc Hạ nói con trai ông ta thật ra không muốn đi đánh bạc, mỗi lần về đều bị cảnh tượng trên bàn bạc dọa đến mức nôn mửa."

"Nếu con trai ông ta ghét đánh bạc thì dễ rồi, có thể báo cảnh sát mà. Đánh bạc là phạm pháp, mấy năm nay thành phố mình không phải luôn truy quét sao? Thường Thắng dù có thế lực đến mấy cũng không thể..."

Ớ Hậu Quê

Lê Tinh nói đến đây bỗng dừng lại, cô quay đầu sang: "Chẳng lẽ nhà Thường Thắng có lai lịch? Có người quen ở đồn cảnh sát hoặc chính quyền thành phố?"

"Đúng vậy." Lục Huấn biết cô thông minh, chỉ cần nói qua tình hình là cô có thể đoán ra.

"Bố của Thường Thắng là Thường Hùng, trước đây làm việc ở nhà máy thép Ninh Thành. Năm bảy sáu nhà máy thép thiếu nguyên liệu, cấp trên để giải quyết vấn đề này, đã thành lập cơ quan chuyên quản lý thép phế liệu. Thường Hùng thấy vậy liền bắt đầu kinh doanh mặt hàng này, bây giờ ông ta là ông trùm thép phế liệu nổi tiếng ở Ninh Thành, không chỉ quen người ở đồn cảnh sát, mà ở thành phố, thậm chí là tỉnh cũng có, không phải là người mà giám đốc Hạ có thể đối phó."

"Thường Hùng của nhà máy thép Ninh Thành sao?" Lê Tinh sững người: "Vậy thì đúng là giám đốc Hạ không làm gì được ông ta."

"Em cũng biết Thường Hùng?"

Loading...