Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-10-15 05:05:47
Lượt xem: 62
“Con đã nói chuyện với ông ngoại rồi, không còn thân phận là người kế thừa Thiên Hòa, con và Hứa Diệu Nhi cũng không còn xứng đôi, cũng không muốn trì hoãn tuổi thanh xuân của cô ấy, cho nên con muốn giải trừ hôn ước, hy vọng nhận được sự đồng ý của ba. ”
Ông Phùng không nghĩ tới đứa con trai lớn luôn tỉnh táo của mình tại đưa ra quyết định hủy hôn với Hứa Diệu Nhi vào lúc này, nếu ở bên cạnh Hứa Diệu Nhi thì anh ta cũng có thêm một lá bài: “Con không nên vội vàng giải trừ hôn ước với Hứa Diệu Nhi vào lúc này, ông của con cũng không thể giao tất cả sản nghiệp lớn như vậy cho một thằng nhóc. Nếu kết hôn cùng Hứa Diệu Nhi thì sẽ có rất nhiều lợi ích. ”
Anh hướng về phía ngoại công đúng là lấy lui làm tiến, bản thân có tự tin, bây giờ ông ngoại đang cảm thấy thiếu nợ và áy náy với con gái nhà họ Trần, cho nên tất cả cảm tình đều chuyển đến người cháu trai, chỉ cần ông ấy thực sự tìm được đứa cháu trai ruột kia thì sẽ có sự so sánh, sẽ biết cháu ngoại được hun đúc trong hoàn cảnh xí nghiệp từ nhỏ cùng cháu trai lớn lên trong hoàn cảnh bế tắc trong nước khác nhau như thế nào. Lý trí sẽ khiến ông cụ đưa ra quyết định chính xác.
Phùng Học Minh liếc mắt nhìn lên lầu hai: “Chính mình hưởng thụ tiện lợi đồng thời, sau lưng ba có hai người phụ nữ, một người phí cả một đời, một người ấm ức cả một đời. ”
Ông Phùng bị con trai nói như vậy thì gõ gõ tàn thuốc: “Ba tôn trọng quyết định của con, ngày mai ba và con sẽ đi đến nhà bác Hứa nói rõ chuyện này. ”
“Cảm ơn ba!” Phùng Học Minh nghĩ nghĩ lại hỏi ông ta: "Ba, nếu như ông ngoại tìm lại cháu trai con trai, đó còn là một người rất ưu tú thì sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-95.html.]
Lời này khiến bước đi của ông Phùng đang tiễn anh ta dừng lại một chút, đến cửa ra vào, ông ta mới nói: “Học Minh, trong mắt ba, con giống như Học Kiệt, cuối cùng người làm ba cũng chỉ hy vọng con mình sống tốt, cho tới nay con vẫn luôn được ông ngoại chiếu cố, Học Kiệt không có gì cả, khó tránh khỏi ba thiên vị thằng bé hơn, nếu như cuối cùng con không có duyên với nhà họ Lưu thì hai anh em các con phải bắt tay với nhau quản lý sản nghiệp thật tốt. ”
Phùng Học Minh lái xe đi ra ngoài, anh ta không khỏi bật cười, ba anh ta vô cùng thiên vị, vẫn còn mong chờ thê thiếp hòa thuận, anh em tôn trọng nhau sao?
Xe đi đến bãi đỗ xe chỗ anh ta ở, Phùng Học Minh châm một điếu thuốc ở trong xe, mình còn nói ông ngoại không có được cho nên mới nhớ mãi không quên.
Chẳng lẽ mình không như thế sao?Từ lần đầu gặp mặt, muốn chơi đùa, sau khi gặp lại thì cảm mến, bây giờ thì như thế nào?Anh ta hy vọng Phàn Kỳ có thể nói chuyện bỏ qua, Trần Chí Khiêm chấp nhận quay trở về nhà họ Lưu, cô sẽ ly hôn với Trần Chí Khiêm.
Phàn Kỳ tỉnh lại sau giấc ngủ, thấy bạn giường dậy sớm, anh đi ngủ muộn hơn nhưng lại dậy sớm hơn cô, không phải quá chăm chỉ rồi sao?Cô chống người ngồi ở trên giường, ngáp một cái, duỗi lưng một cái, trong đầu tràn vào một đoạn ký ức ngắn, hôm qua cô ngủ như thế nào vậy?Hình như là cô đọc sách, vừa đọc một chút là đã ngủ mất sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
Vậy thì sách đâu?Trần Chí Khiêm nhìn thấy sách của mình chưa?Cô lật túi vải dày ở bên chân ra, phát hiện sách vẫn đang nằm trong túi.
Tối hôm qua cô cất vào sao? Tại sao cô lại không có ấn tượng gì?