Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-10-15 05:05:43
Lượt xem: 94

Bà cụ Lưu sửng sốt: Cái gì là con gái của bà?

“Theo tôi đi lên. ” Lưu Tương Niên nói chuyện với người đàn ông kia.

Hai người cùng nhau lên lầu, tiến vào thư phòng, Lưu Tương Niên mang vẻ mệt mỏi rõ ràng, ngồi ở trên ghế, nghe người kia nói: “Ông chủ, đã điều tra rồi. Tên là Trần Chí Khiêm, ra đời ngày 17 tháng 4 năm 1964, học chuyên ngành kỹ thuật điện tử, học nghiên cứu sinh nửa năm ở đại học Hồng Kông, đã nghỉ học. ”

“Vì sao? Không học được sao?”

“Không phải, cậu ấy tới Hồng Kông không bao lâu liền bắt đầu từ làm ăn nhỏ, về sau ghi danh vào một công ty, buôn bán đồ chơi của Nhật Bản, hơn nửa năm nay, cậu ấy đang bắt đầu tự sản xuất trò chơi, đã làm hàng mẫu tới, bây giờ đang tìm một nhà máy gia công cho mình, nhưng mà số lượng của cậu ấy quá ít cho nên mãi không thể phát triển. ”

Lưu Tương Niên vốn cho là đứa bé này cố ý để vợ đeo sợi dây chuyền này đến cho ông cụ thấy, bọn họ đã tới đây một năm, bản thân anh cũng đã làm được nhiều chuyện như vậy sao?

Cho dù có mở công ty thành công hay không thì chuyện mở công ty ở cái tuổi này cũng đã rất ghê gớm.

“Hơn nữa, dáng vẻ rất đẹp trai, nghe nói trong trường học có rất nhiều học sinh nữ thích cậu ấy. Chỉ là cậu ấy vẫn luôn nói rằng mình đã có bạn gái, nhưng mà không ai biết bạn gái của cậu ấy như thế nào. ”

“Chuyện này cũng đúng, lúc trước Phàn Kỳ muốn quay phim cho nên thằng bé không để lộ mối quan hệ của mình. Còn có chuyện gì khác không?”

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-92.html.]

“Không có. Chuyện của Phàn Kỳ, lần trước cô ấy cùng tiểu thư Hứa cãi nhau, ông cũng biết rồi. ”

“Vẫn chưa nhìn đủ, rõ ràng là con bé ưu tú hơn trong tưởng tượng. Có thể để cho Liêu Kế Khánh dẫn đến tiệc rượu, giới thiệu cho khách hàng lớn của mình cũng đủ để chứng minh cô bé không chỉ là một nữ diễn viên. ” Lưu Tương Niên nói. Người này cũng buồn bực, rõ ràng là anh ta đã điều tra rất nghiêm túc, Phàn Kỳ này chỉ có vẻ ngoài tốt hơn một chút, ngoài ra không còn gì đặc biệt. Nhưng mà có lẽ là biểu hiện mấy ngày nay của cô tốt hơn bình thường: “Vâng, tôi sẽ tiếp tục điều tra. ”

Lưu Tương Niên đứng lên: “Cậu đi ra ngoài đi!”

“Vâng. ” Đã bao nhiêu năm, thư phòng là nơi anh ta thường đi đến, anh ta có thể lẳng lặng chờ đến trưa. Lưu Tương Niên đi đến cửa sổ, nhìn ra ngoài cửa sổ, cây phượng vĩ ở bên ngoài đã mọc cao đến mức che khuất cả mặt trời, trên cây đầy hoa phượng đỏ. Dưới ánh đèn, hoa phượng tàn lụi phủ kín mặt đất.

Trước kia có một người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám mang theo này chuỗi dây chuyền đỡ cây phượng vĩ vừa mới trồng: “Tương Niên, chờ chúng ta già, hẳn là nó sẽ thành cây đại thụ che trời đúng không? Đến lúc đó chúng ta ở dưới tàng cây uống trà, con cháu sẽ vây quanh chúng ta. ”Cây phượng vĩ trưởng thành như bà mong muốn, ông cụ cũng già, bà là một người kiên cường như thế, tại sao lại c.h.ế.t chứ?Nghĩ tới đây, Lưu Tương Niên đưa tay ôm kín khuôn mặt, im lặng khóc lên. Ông cụ không dám về trong nước tìm bà, chỉ sợ bà vẫn sẽ bướng bỉnh không chịu hòa giải như cũ, chỉ là chưa bao giờ ngờ đến, bà đã chết.

“Uyển Âm… Uyển Âm…” Lưu Tương Niên tự lẩm bẩm, dù bà không có ở đây, nhưng không phải đứa trẻ đã đến đây sao?Về sau, vợ chồng Tư Niên cùng Chí Khiêm sẽ bồi ông cụ, ngồi ở dưới tán cây phượng vĩ uống trà, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của bà?Ông cụ muốn đi tìm con, muốn đưa con đến Phồn Viên. Lưu Tương Niên đắm chìm ở trong thế giới của mình, cửa đã bị gõ rất lâu mà ông cụ vẫn không phản ứng lại, mãi đến khi Phùng Học Minh mở cửa: “Ông ngoại!”

Lưu Tương Niên phản ứng lại, nhìn ra cửa sổ, nói: “Cháu ra ngoài chờ đi. ”Phùng Học Minh đóng cửa lại, Lưu Tương Niên lau nước mắt, điều chỉnh tâm trạng, nói: “Vào đi.”

Phùng Học Minh đi tới: “Ông ngoại. ”

“Ngồi đi. ”

Loading...