Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:26:55
Lượt xem: 64
Lúc này mắt của Hứa Diệu Nhi đã sớm nhìn sang người Phùng Học Minh, thẹn thùng mà cúi thấp đầu. Phùng Học Minh mang vẻ mặt bất đắc dĩ, thỉnh thoảng đôi mắt lại liếc về phía cửa ra vào.
Đêm hôm trước đưa Phàn Kỳ trở về, rõ ràng gặp được bạn trai của Phàn Kỳ, nhưng lòng anh ta vẫn không buông được, thậm chí anh ta còn không kịp chờ đợi để xem được phim mẫu quảng cáo, nghe cấp dưới nói phải đợi hai đến ba ngày thì mới có ảnh.
Hôm qua nghe Liêu Nhã Triết nói ba anh ta muốn dẫn Phàn Kỳ tới tham gia tiệc rượu, lòng anh ta lại tràn đầy cảm giác muốn nhìn cô mặc lễ phục của nhà bọn họ, cho nên anh ta đã mượn cớ để hôm nay cô mặc lễ phục nhà họ.
Anh ta trông thấy bóng người ở cửa ra vào thì không khỏi thất vọng, đó là chủ cửa hàng trang sức hơn sáu mươi tuổi cùng người vợ xinh đẹp của mình.
“Học Minh, đi chào hỏi bác Chu với ba. ” Ông Phùng vỗ vỗ vai của con trai, lại cúi đầu nói nhỏ với vợ cả: “Tôi cùng Học Minh đi nói chuyện kinh doanh một chút, bà tự chăm sóc bản thân nhé. ”
“Đi thôi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-76.html.]
Bà Chu mặc một bộ lễ phục áo n.g.ự.c bó sát người, một chiếc dây chuyền khảm nạn hồng ngọc lớn, dán ở trên lồng n.g.ự.c của bà cụ, theo nhịp đi mà chập trùng, thực sự là mười phần phong tình.
Phong thái người đẹp yểu điệu, chầm chậm tới, đi xuyên qua, đàn ông ở xung quanh đều nhiệt huyết sôi trào.
Bà Phùng cảm thấy như trong lòng có bông, bà Chu này mới được gả vào nhà giàu chưa đầy một năm, lúc chưa về chung với ông chủ Chu thì dây dưa với nhiều đàn ông ở đây, bao gồm cả chồng bà ta. Những thứ khác thì bà ta không thể nhìn nhận nhanh chóng, nhưng lại rất lành nghề về châu báu, viên đá trung tâm của bà Chu là viên lớn hơn rực rỡ hơn, thực sự chỉ cần nhìn qua là biết món nào quý giá hơn, vừa rồi viên hồng ngọc của bà ta mới được khen ngợi, bây giờ lại có một viên lớn hơn, bà Phùng có xuất thân thiên kim, nếu bị những người khác làm cho mất mặt thì bà ta còn có thể nín nhịn, nhưng hết lần này tới lần khác bà ta lại bị người phụ nữ này làm mất mặt, một hơi nín sự khó chịu, khinh thường mà phủi miệng: “Cổ ngữ nói: Đời thứ ba nhìn ăn, đời bốn nhìn thấu, đời thứ năm đọc sách. Không có kim đường ngọc mã hun đúc, dù có tiền vào gia đình giàu có thì vẫn chỉ dựa vào mấy lạnh thịt ở bên ngoài để giữ mã, thực sự khiến cho người ta không để vào mắt. ”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Bà Phùng nói đúng, Hồng Kông có bao nhiêu nhà có thể giàu có mãi chứ? Làm sao có thể so với bà được?” Có người nịnh nọt.
“Đúng vậy đấy! Bà được sinh ra ở Phồn Viên, đó là nơi nổi tiếng trong thành phố này. ”Chỉ là danh hiện bà Chu giống như viên đá này, rất lập loè, dù cho những bà lớn này khinh thường thân phận trước đây của bà ta thì khi bà ta đi tới, dù không đến mức nịnh nọt nhưng cũng không có người thật sự dám lạnh nhạt với bà ta. Tiệc rượu từ thiện vốn được công khai hoạt động, mời nhà báo cùng phóng viên đài truyền hình, khi họ nhìn thấy Kim Tiểu Tuệ từ một diễn viên mảng điện ảnh trở thành con dâu nhà giàu thì tất nhiên muốn cướp được một tin tức lớn như vậy, có phóng viên tới mời tất cả phụ nữ đến chụp chung.
Chụp ảnh chung quy tắc ngầm dựa theo tài sản để sắp xếp, nhà mẹ bà Phùng là nhà họ Lưu, nhà chồng là nhà họ Phùng, hơn nữa nhà mẹ đẻ còn chọn Phùng Học Minh làm người thừa kế, tất nhiên là bà ta sẽ đứng ở chính giữa, sắp xếp xuống người đầu tiên chính là bà Chu, bà Chu Kim Tiểu Tuệ đứng ở bên cạnh bà Phùng. Bà Phùng và bà Chu chênh lệch mười tuổi, nhan sắc của bà Phùng không kém, tiếc rằng khuôn mặt cùng dáng người Kim Tiểu Tuệ đều có tiếng trong giới giải trí, trang sức cũng hơn bà Phùng một bậc, khiến bà Phùng trở nên ảm đạm hơn.