Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 539
Cập nhật lúc: 2024-10-18 12:03:24
Lượt xem: 24
Phàn Kỳ nói một câu khác: "Mẹ, mặt dây chuyền ngọc bích này có hai cara rất thanh tú, rất nhỏ và tỉnh xảo, nó là loại không phù hợp để đeo hàng ngày."
"Con mua nhiều như vậy làm gì, hằng ngày mẹ phải giải phẫu, cũng không có cơ hội mang."
"Mẹ có thể đeo nó đi mua sắm hàng ngày! Nhưng nếu mẹ không đeo nó, có thể đặt nó trong nhà nhìn ngắm nó hàng ngày, sẽ rất vui!" Giống như đời trước cô không đeo trang sức nhưng lại thích mua, thích ngắm.
Tiết Hiểu Tĩnh biết con dâu kiếm được tiền, nên đã nhận một mảnh tâm ý này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ cầm mấy sợi dây chuyền ngọc trai: "Sợi dây chuyền ngọc trai này, mỗi người một sợi, lần trước con mua, cửa hàng giảm giá cho con nên giá rất rẻ."
Phàn Kỳ cầm một cái vòng tay vàng, kéo bà nội, muốn đeo vào, bà nội lại xua tay: "Không, không, để mẹ con cất đi, một bà lão như bà đeo thứ này, không thích hợp, rất kì cục."
Tiết Hiểu Tĩnh cầm khuyên tai nói với bà Phàn: "Bên ngoài có bà lão đeo khuyên tai vàng khuyên tai bạc, tóm lại phải đeo khi đi ra ngoài, để cháu đeo cho thím."
Tiết Hiểu Tĩnh đeo khuyên tai cho bà Phàn, đưa gương: "Nhìn xem, xinh đẹp thế nào?"
Bà lão nhếch miệng cười.
"Con có mua đồng hồ cho ba và anh trai, mua cho chị Anh Anh sợi dây chuyền ngọc bích màu hồng nhạt." Phàn Kỳ như dâng bảo vật, lấy ra từng cái từng cái.
Tiết Hiểu Tĩnh đè cô lại và nói: "Lè lưỡi ra cho mẹ xem."Tiết Hiểu Tĩnh nói xong, mới nói với chồng: "Lão Trần, anh đến hiệu thuốc bốc thuốc về, vừa có Niếp Niếp ở đây, em bảo nó uống bảy ngày."
Để chồng bốc thuốc, Tiết Hiểu Tĩnh vui rạo rực đổi dây chuyền với Trương Nguyệt Cầm, Trương Nguyệt Cầm đeo dây chuyền ngọc lục bảo, bà ấy có hơi béo nên đeo dây chuyền mỏng nhìn không được khí phái lắm. Vẫn thích sợi dây chuyền vàng có trọng lượng của mình hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-539.html.]
"Chúng ta đeo vòng ngọc trai lên." Tiết Hiểu Tĩnh nói."Đúng vậy!"
Sau khi bọn họ đeo dây chuyền, Tiết Hiểu Tĩnh đẩy đẩy Trương Nguyệt Cầm: "Đi thôi! Dẫn bọn nhỏ đi xem nhà mới của bà một chút đi.""Đi thôi!"
Tiết Hiểu Tĩnh cất trang sức con dâu cho, lên lầu vào phòng, lúc bỏ vào ngăn kéo, không nhịn được cầm lên nhìn một chút. Nhớ tới khi mình năm tuổi, trên người mặc váy công chúa, cổ đeo dây chuyền kim cương, lớn lên trong đống đường, lại ngâm trong nước đắng hơn mười, sau đó may mắn đến, cuối cùng đoàn tụ, con trai và bà rất hoà thuận, ít ra những đau khổ đều đáng giá.
Bà ấy không bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như thế, con dâu sẽ mua thứ này, Tiết Hiểu Tĩnh lau nước mắt nơi khóe mắt.
Xuống lầu, xem nhà mới với con dâu và con trai, còn có bà thông gia, mẹ chồng nàng dâu đi xem nhà mới.
Nhà mới của nhà họ Phàn và Trần Hoa Viên cách nhau hai con đường, hầu hết người trong thời đại này đang chờ đơn vị phân phòng, mua nhà là suy nghĩ của rất ít người, thật sự rất khó tìm được nhà ở một vị trí đẹp như vậy ở nơi gần như vậy.
Trương Nguyệt Cầm chỉ một tòa nhà phía trước và nói: "Nhà của anh trai con ở đây, không biết Anh Anh đã dậy chưa."
"Bây giờ chúng ta đừng quấy rầy chị dâu nữa." Phàn Kỳ nói.
Trương Nguyệt Cầm mở cửa, Phàn Kỳ Trần Chí Khiêm theo vào.
Trương Nguyệt Cầm nói với cô: "Đây là khu vực có diện tích lớn nhất, tổng cộng năm mươi ba mét vuông. Cả hai phòng đều hướng về phía nam."
Có lẽ nó không có khu vực chung vào lúc này, năm mươi ba mét vuông, hai phòng ngủ, một phòng khách, một nhà vệ sinh, hơi nhỏ, hai người già thêm một bà lão.
Trong phòng đều được lắp điều hòa, Trần Chí Khiêm thấy phòng của ba mẹ có TV, nhưng phòng của bà Phàn lại không có, nên hỏi: "Mẹ, bà nội, sao phòng của bà nội không có TV, con nhớ là con có mua nha!"
"Ừm. Bà nội thậm chí còn không biết bật TV, bình thường buổi tối đến phòng chúng ta xem TV. TV của bà đã được chuyển cho Cừu Kiếm ở ngõ, con có quen biết! Cậu ấy kết hôn, bảo mẹ làm cho cậu ấy một tấm vé xem TV, anh trai của con mà mẹ còn không làm được, huống hồ là cho cậu ấy. Nhưng khi còn con nhỏ đã bị đám xích lão kia đánh, là cậu ấy chạy về gọi mẹ nha!"