Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 508
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:54:10
Lượt xem: 11
"Không phải thì sao? Nữ nhân xuất chúng đều bận rộn xây dựng sự nghiệp, có ai rảnh đi chen chân vào gia đình người khác đâu?"
Phàn Kỳ trợn mắt: "Mấy cái báo chí đó cả ngày cứ nhìn chằm chằm vào hai lạng thịt phía dưới của đàn ông, nhìn chằm chằm vào bốn lạng n.g.ự.c và m.ô.n.g của phụ nữ. Cứ như vậy mà không cần phải sử dụng đầu óc. Làm thế nào mà anh ấy có thể không vui khi chị gái này đến văn phòng bên Nhật Bản của anh ấy? Anh ấy không thể chào đón chị ấy bằng một nụ cười sao?"
"Đúng vậy!"
Cửa bị đẩy ra, Liêu Nhã Triết đi vào, dù sao thì anh ta mà không bát quái được thì sẽ c.h.ế.t mất. Anh ta hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
"TV đưa tin, nói chồng tôi ở Nhật Bản cùng với một…" Phàn Kỳ quay đầu hỏi Hứa Diệu Nhi: "Nguyên văn lời nói là như thế nào nhỉ?"
Lúc này Hứa Diệu Nhi đã không còn gánh nặng trong lòng nên đã kể lại tiêu đề của tin tức kia.
Phàn Kỳ mở to mắt, xua tay nói: "Diệu Nhi, cô đi tám chuyện với Liêu Nhã Triết đi, tôi có lời muốn nói với chồng tôi."
Đuổi hai người đi ra ngoài xong, Phàn Kỳ cầm điện thoại gọi cho Trần Chí Khiêm. Bên kia truyền đến giọng nói của Trần Chí Khiêm "A, chào em!"
Âm thanh trong điện thoại bên phía anh ấy giúp cho người nghe có thể lờ mờ đoán được bối cảnh phía bên kia, nghe được một giọng nữ nói tiếng Anh vô cùng lưu loát và một giọng nam nói tiếng Anh hơi khó khăn. "Em không khoẻ." Phàn Kỳ nói.
"Em làm sao vậy?"
Phàn Kỳ nghe thấy có người đang ở cạnh anh nên nói: "Nếu anh có vội thì ngắt máy đi, em chờ anh xong việc rồi gọi lại sau."
"Chờ anh một chút, anh nói với bọn họ hai câu rồi sẽ gọi lại ngay."
"Được."
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ cúp điện thoại không quá mấy phút, Trần Chí Khiêm đã gọi đến. Lúc này bên phía anh ấy đã yên tĩnh hơn, anh hỏi: "Có chuyện gì vậy em?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-508.html.]
"Anh được lên bản tin trên đài truyền hình rồi." Phàn Kỳ nói cho Trần Chí Khiêm nghe về nội dung của tin tức đó.
Ở đầu bên kia điện thoại, Trần Chí Khiêm nghe xong rất tức giận: "Thật là vớ vẩn."
"Tốt rồi, vậy em đi ra sảnh lớn của sàn giao dịch đây."
Trần Chí Khiêm hỏi: "Em thấy tin tức này thì có nghĩ gì không?"
" Tin tức á!” Phàn Kỳ không biết mình nên có suy nghĩ gì đây: "Còn có thể nghĩ gì nữa hả?"
Trần Chí Khiêm thở dài một hơi thật khẽ: "Anh nhớ em, rất nhớ em."
"Em biết rồi, moah moah!" Phàn Kỳ cúp điện thoại.
Trong văn phòng ở Tô-ky-ô, Trần Chí Khiêm buông ống nghe xuống, người này? Sao cô ấy không có một chút d.a.o động nào chứ?
Phàn Kỳ ôm Phác Phác trong tay, ngồi xem TV trên chiếc ghế cuối giường.Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, ngoại trừ đài truyền hình dưới trướng của Viên Thị thì những nơi khác đều chụp một tấm ảnh như vậy khiến mọi người ồn ào cả lên.
Dựa vào một bức ảnh chụp mà đã khăng khăng rằng Trần Chí Khiêm đang ngoại tình với một cô gái tóc vàng sao?Sau khi chuyển sang kênh khác, nó vẫn nhắc đến họ, thậm chí còn quá đáng hơn.
Bọn họ thực sự ghép ảnh của cô và cô gái trong ảnh lại với nhau để so sánh xem ai có thể ngồi vững trên đùi của Trần Chí Khiêm.Ngoài ra, tờ báo vừa rồi nói rằng cô học vấn thấp nên sớm muộn gì Trần Chí Khiêm cũng sẽ không thích cô nữa.
Những tay chó săn của Hồng Kông thật sự có vô số ý tưởng, chỉ sợ thế giới chưa đủ hỗn loạn. Với tư cách là người trong cuộc, Phàn Kỳ ăn dưa cũng thấy rất thích thú. Chuông điện thoại reo lên, Phàn Kỳ nhảy lên giường lấy chiếc điện thoại ở trên tủ đầu nằm.
Trần Chí Khiêm hỏi: "Em đang làm gì đó?"
Phàn Kỳ vui vẻ: "Xem tivi. Em nói anh nghe, đầu óc của đám chó săn này... "
Trần Chí Khiêm cảm thấy rất khó chịu khi nghe xong, vừa rồi anh gọi điện cho Viên Hải để tìm hiểu nội dung cụ thể. Anh biết truyền thông Hồng Kông đã lợi dụng bức ảnh của anh và Jennifer để làm ầm lên.