Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 458
Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:03:44
Lượt xem: 19
"Tránh voi chẳng xấu mặt nào (*). Con bị người ta đánh mà ba không đau lòng à?" Liêu Nhã Triết hỏi ba anh. Liêu Kế Khánh nuôi con là như vậy, chỉ cần không phải đi tìm c.h.ế.t thì như thế nào cũng được.
(*): chỉ người thông minh tạm thời tránh tình huống bất lợi trước mắt để miễn chịu tổn thất hoặc xấu hổ nhục nhã.
Cái cô Hứa Diệu Nhi kia có tài năng giao dịch cổ phiếu nhưng lúc trước làm người thì quá hà khắc.
Thế nhưng sau khi tiếp xúc với cô mới biết mình đã hiểu lầm cô gái này, thật ra cô không quá hà khắc mà tính tình chín chắn. Ông rất thích thiếu nữ này, không hiểu tại sao Hứa Hạt có cô con gái tốt như vậy mà không biết quý trọng?
Tiếc là hiện tại không thịnh hành ghép CP, hơn nữa, một cô gái tốt như vậy cũng sẽ không chú ý tới thằng con trai ngốc nhà mình.
"Không đau lòng." Liêu Kế Khánh hơi thất vọng khi nghe anh nói chỉ giả bộ vì Hứa Diệu Nhi, chẳng qua có mở đầu rồi thì dễ tiến hành bước tiếp theo.
Ông dựa vào ghế sofa: "Con nghĩ kĩ lại xem mình có thích Hứa Diệu Nhi không? Theo ba thấy Hứa Diệu Nhi là một cô gái tốt nên yêu đấy."
"Ba à, con gái người ta luôn thích đàn ông lợi hại một chút, trước kia..." Liêu Nhã Triết cũng từng có một mối tình nhưng người ta lại thấy anh không đủ lãng mạn thú vị.
Mặc dù anh đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình thấy nam chính không có đào hoa như Phùng Học Minh nhưng tiểu thuyết là tiểu thuyết, hiện thực là hiện thực. Bất kể là vẻ ngoài hay thực lực thì Phùng Học Minh vẫn hơn anh rất nhiều, phái nữ rất thích anh ta.
Ngược lại, chồng Phàn Kỳ giống với dáng vẻ nam chính hơn, vừa dịu dàng tinh tế lại một lòng một dạ. Còn bản thân anh mà vào tiểu thuyết chắc chó nó cũng ghét.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-458.html.]
"Sao con nghĩ vậy, Diệu Nhi là người từng trải, ba chắc cô ấy biết ai là người hợp với mình. Con tự nghĩ lại xem, nếu thích thì theo đuổi đi."
Liêu Kế Khánh đứng lên, vừa cúi đầu đã thấy quyển sách "Yêu nụ cười mỹ nhân".Bị ba phát hiện mình đọc tiểu thuyết ngôn tình, Liêu Nhã Triết quýnh lên, muốn giật lại nhưng đó là ba của anh.Liêu Kế Khánh đọc lướt qua tiểu thuyết, cái gì đây?
Ông ngẩng đầu chê: "Con đừng có nói với ba là ngày nào cũng ủ rũ buồn bã do đọc mấy cái này đó?"
"Con..." Đúng là như vậy thật, Liêu Nhã Triết không còn gì để biện hộ.Liêu Kế Khánh thấy mình không qua nổi chín mươi tuổi đều tại thằng con trời đánh này chọc tức, ông ném quyển sách lên ghế sofa: "Đúng, ba nghe con bị đánh mới tới xem con có bị gì không. Về đây!"
Liêu Nhã Triết tiễn ba tới cửa, Liêu Kế Khánh đứng ở cửa nói: "Cẩn thận nghĩ lại xem con có thích Diệu Nhi không, nếu thích thì nghiêm túc theo đuổi người ta đi."Liêu Nhã Triết gãi đầu, chờ ba đi rồi mới đóng cửa.
Hình ảnh Hứa Diệu Nhi xuất hiện trong đầu anh. Nói về xinh đẹp thì cô điện nước đầy đủ như Phàn Kỳ nhưng mà Phàn Kỳ thì nói thế nào nhỉ?
Lúc đầu anh được làm việc với cô là cảnh đẹp ý vui, về sau thấy cô bạo lực tàn nhẫn, bản thân so với cô thật kém cỏi nên không còn thấy vui nữa, hoàn toàn xem cô là bạn tốt.Hứa Diệu Nhi?
Bây giờ cô vẫn là vợ chưa cưới của bạn mình, trước kia Phùng Học Minh nói cô không tốt, tiếp xúc rồi mới thấy tính tình cô không tốt thật, sao có thể có tình cảm với cô được.
Thế nhưng sau khi làm việc với nhau, cô cũng thường hay nói về việc mình đầu tư cổ phiếu ra sao, dần dần anh mới biết mình hiểu lầm Diệu Nhi quá nhiều nên mối quan hệ cũng tốt hơn.
Liêu Nhã Triết cầm lấy quyển tiểu thuyết trên ghế sofa, quan hệ giữa hai người càng ngày càng tốt là do những quyển tiểu thuyết này, đọc rồi mới biết được hóa ra cô cũng thích mơ mộng như bao cô gái khác…
Hôm sau, dù mẹ đã bảo cô ngủ nhiều thêm chút, không cần phải tiễn bà lên máy bay nhưng Phàn Kỳ vẫn dậy rất sớm để theo Trần Chí Khiêm đưa mẹ đến sân bay.