Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 446
Cập nhật lúc: 2024-10-17 21:03:26
Lượt xem: 22
Thấy anh ta quan tâm mình như vậy, Hứa Diệu Nhi tràn đầy lòng biết ơn: "Tôi không ngốc như vậy."
"Vậy thì tốt rồi! Vậy thì tốt!" Liêu Nhã Triết thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta cúp điện thoại, gãi gãi má, chuẩn bị tiếp tục đọc tiểu thuyết thì điện thoại lại vang lên. Anh ta nhận điện thoại: "Diệu Nhi!"
Phùng Học Minh ở đầu bên kia điện thoại thực sự bùng nổ, anh ta gầm lên: "Ngày mai các người ở đâu, nói cho tôi biết!"
Liêu Nhã Triết có tốt đến mấy cũng không thể chịu đựng được anh ta nên cũng nổi giận: "Phùng Học Minh, tại sao tôi phải nói cho anh biết chúng tôi sẽ đi đâu? Anh có nhầm không vậy? Chúng tôi gặp mặt nhau sau khi chuyện của Chu Nhã Lan được giải quyết. Tôi và Phàn Kỳ là quản lý của cô ta còn chồng của Phàn Kỳ là khách hàng của cô ta. Anh hỏi như vậy là có ý gì?"
"Vậy Diệu Nhi đi thì là gì ở đó?"
Phùng Học Minh tự nhủ với bản thân phải kiềm chế, nhưng anh ta ước gì có thể xông tới đánh Liêu Nhã Triết một trận: "Liêu Nhã Triết, nếu anh vẫn coi tôi là bạn thì đừng theo đuổi Hứa Diệu Nhi, nếu không thì anh coi chừng tôi."
Liêu Nhã Triết chắc chắn bản thân hoàn toàn không có ý định theo đuổi Diệu Nhi. Vừa rồi anh ta còn bảo Phùng Học Minh tự mình theo đuổi cô ta, tại sao Phùng Học Minh vẫn bảo anh ta theo đuổi Diệu Nhi? Nhưng Liêu Nhã Triết và Diệu Nhi là bạn bè, anh ta không để quả dưa chuột thối này theo đuổi cô ta được.
Mặc kệ Phùng Học Minh có theo đuổi cô ta hay không, anh ta cũng không muốn giải thích nữa, cứ để Phùng Học Minh muốn nghĩ sao thì nghĩ đi!
Anh ta nói: "Tôi phải đi nghỉ rồi, sáng mai tôi còn phải đón Diệu Nhi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-446.html.]
Bây giờ đến lượt Liêu Nhã Triết cúp máy, Phùng Học Minh gọi lại nhưng luôn ở chế độ máy bận.
Liêu Nhã Triết định yên lặng đọc tiểu thuyết một lúc, cũng không muốn nghe điện thoại nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phùng Học Minh không gọi được nên lấy chìa khóa xe rồi đi xuống lầu. Anh ta muốn đến gặp Liêu Nhã Triết để nói chuyện rõ ràng.
Đi được nửa đường, anh ta nghĩ nếu mình thực sự đánh nhau với Liêu Nhã Triết thì Hứa Diệu Nhi sẽ càng không cho anh ta cơ hội.Anh ta đành quay xe trở về nhà, dựa vào ghế sô pha hút hết điếu này đến điếu khác.
Lúc đầu anh còn thấy may mắn khi Hứa Diệu Nhi vào Diêu Hoa. Nếu Phạm Kỳ không giúp anh ta thì còn có Liêu Nhã Triết.
Bây giờ nghe như vậy, mặc dù Liêu Nhã Triết đã thề thốt nhưng anh ta vẫn không tin rằng tên khốn này không có ý gì với Diệu Nhi. Hiện tại anh ta nên làm sao đây?
Đúng rồi, Liêu Nhã Triết nói rằng anh ta sẽ đến đón Hứa Diệu Nhi vào sáng mai. Vậy anh ta sẽ đợi dưới nhà của Liêu Nhã Triết để xem bọn họ đi đâu!Nhưng anh ta phải đến sớm hơn bao lâu mới được? Phùng Học Minh không cách nào biết được nên nghĩ năm giờ chắc là đủ sớm rồi. Sau khi đợi hơn một giờ, anh ta thấy xe của Liêu Nhã Triết ra khỏi gara dưới tầng hầm bèn chạy theo phía sau.Anh ta thấy Liêu Nhã Triết lái xe trên đường rất quen thuộc, so với người đã biết được địa chỉ và đến đây được vài lần như anh ta càng quen thuộc hơn. Vậy mà Liêu Nhã Triết dám nói giữa hai người không có gì? Có quỷ mới tin!
Khi xe đến nơi, Phùng Học Minh không dám qua đó. Nhìn thấy trước mặt Hứa Diệu Nhi có vài chiếc túi nhựa được đặt trên mặt đất, Liêu Nhã Triết xuống xe phàn nàn: "Sao cô lại mang chúng xuống một mình? Rất nặng đó, tôi có thể lên lầu giúp cô đem xuống mà."
"Được rồi mà, đợi đến lúc chúng ta tới bãi đỗ xe bến tàu, khoảng cách từ đó đến bến tàu tôi thật sự không xách đồ nổi, lúc đó tôi sẽ nhờ anh."
Hứa Diệu Nhi định xách túi lên thì Liêu Nhã Triết vội vàng chạy tới: "Để tôi, để tôi."
Phùng Học Minh nhìn Liêu Nhã Triết cẩn thận đặt đồ vào cốp xe, Hứa Diệu Nhi ngồi vào ghế phụ lái. Chiếc xe từ từ lái ra đường lớn…