Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-10-17 05:08:45
Lượt xem: 19
Khi nghe được những lời này, Trương Nguyệt Cầm chỉ biết ngậm ngùi, bởi những điều người ta nói cũng đều là sự thật. Bây giờ đứa nhỏ này điều gì cũng suy nghĩ giúp bà, con gái bà đột nhiên nghĩ thông suốt, hiểu chuyện, nước mắt bà tràn ra ngoài: "Con gái ngoan.”
Đưa Trương Nguyệt Cầm vào trong phòng xong, Trần Chí Khiêm và Phàn Kỳ trở về.
Đem trương Nguyệt Cầm đưa về gian phòng, Phàn Kỳ cầm chiếc áo ngủ dài tay muốn đi tắm nhưng cô bị Trần Chí Khiêm đoạt lại, chọn bộ đồ ngủ rãnh sâu màu vàng nhạt nhét vào tay cô: "Mặc bộ này đi."
"Thật đúng là chỉ mười ba giờ. Em thực sự không thể chịu đựng được anh.”
Phàn Kỳ bị anh đẩy vào trong nhà tắm, cô tắm rửa xong mặc chiếc váy ngủ hai dây vào người, nhìn bản thân trong gương một lúc, vội vàng mặc áo tắm lên người.
Cô buộc lại đai lưng, tức giận đi tới nói với anh: "Xong rồi, anh đi tắm đi."
Trần Chí Khiêm hôn lên mặt cô một cái: "Chờ anh."
"Chờ cái đầu heo nhà anh."
Sáng sớm hôm sau, Phàn Kỳ ăn dưa muối mặn do dì làm, đây thực sự là hương vị nông thôn của Thượng Hải, rau muối chua mang theo vị mặn và ngọt ăn cùng với cháo thực sự rất ngon.
Khi cả nhà ăn sáng xong, Trần Chí Khiêm bảo Trương Nguyệt Cầm ở nhà, anh đưa Phàn Kỳ đi làm trước, sau đó sẽ đưa chú và dì đi bệnh viện.Dì nhìn Phàn Kỳ xuống xe, ngửa đầu nhìn tòa nhà giao dịch hỏi: "A Khiêm, Kỳ Kỳ đang làm việc ở đây à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-395.html.]
"Đúng vậy! Kỳ Kỳ rất có bản lĩnh, cô ấy rất lợi hại trong việc đầu tư cổ phiếu."
Mấy năm nay thị trường nội dại Trung Quốc rất hỗn loạn, trong lúc thị trường hỗn loạn, có người dựa vào việc bán quần áo ở phía nam kiếm được rất nhiều tiền rồi trở về, nhưng mà đây cũng chỉ là câu chuyện không rõ thật hư trà dư tửu hậu của mọi người, cách rất xa những người nông dân trung thực như họ.
Đột nhiên, biết cháu gái và cháu rể lợi hại như vậy, chú dì cũng mở rộng tầm mắt.
Trần Chí Khiêm từ lúc chú mua vé máy bay, đã hẹn trước với bệnh viện, thái độ phục vụ của bệnh viện tư nhân rất tốt, tất cả thủ tục đã được làm xong, kiểm tra trong nước chỉ hơi giống với nơi này, ở trong nhớ ít thiết bị nên chỉ có thể dùng để xét bệnh, có rất ít người ở nơi này có thể hiểu tiếng phổ thông mà chú và dì còn không biết cả tiếng phổ thông nữa, Trần Chí Khiêm vẫn luôn đi theo dì, đưa chú đi làm kiểm tra.
Khi Trần Chí Khiêm đưa chú đi vào trong phòng, dì cầm tờ đơn đúng ở ngoài, mặc dù bà là nông dân, nhưng những con số bên trên tờ đơn bà vẫn hiểu được, một vạn, hai vạn, ba vạn, bốn vạn, năm vạn, nhìn đến đây tay bà run lên, hơn hai mươi vạn lận! A Khiêm nói rằng số tiền này chỉ để chụp chiếu, chụp chiếu thôi tốn những hai mươi vạn?
Hai vợ chồng vốn cho rằng phẫu thuật hết hai ba vạn đã là rất nhiều rồi, phải biết bọn họ xây nhà cho hai đứa con trai của mình, xây hai bốn căn bên trên, bốn căn phía sau cũng chỉ tốn hai mươi vạn.
Hai vợ chồng bọn họ cũng sẽ mất vào một ngày nào đó, sao có thể để vợ chồng cháu gái bỏ ra số tiền lớn như vậy cho mình.
Trần Chí Khiêm từ trong phòng bước ra, nhìn thấy sắc mặt của dì trắng bệnh, tay run run, anh nói: "Dì, sao vậy?"
Dì chỉ vào tờ đơn trong tay hỏi: "A Khiêm, một tấm chụp chiếu có giá hai mươi ba vạn sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Máy CT có thể chụp cắt lớp n.g.ự.c và bụng chỉ mới được phát minh hơn mười năm, ngay cả ở thành phố Hồng Kông cũng không có nhiều bệnh viện có thiết bị quy mô lớn như vậy nên giá thành rất đắt đỏ, đây là mặt hàng đắt nhất trong số tất cả các hạng mục kiểm tra. Chú sẽ ra ngay, dì đừng để chú biết, chú ấy mà phát hiện thì chú từ chối đi khám, tiền mất tật mang."
Trần Chí Khiêm an ủi dì: “Chú đã sống khổ sở cả đời, dì cũng muốn chú sống thêm vài năm nữa phải không?"