Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-10-16 05:50:56
Lượt xem: 38
Phàn Kỳ đi theo chị Hạng lên lầu, cuối cùng cũng thấy được nhìn thấy chiếc áo vest đỏ của mình, còn có hai tấm thẻ nữa, một tấm là giao dịch chứng khoán, một tấm là tư vấn chứng khoán. "Chị vừa đăng ký chứng chỉ giao dịch tuần trước, phải chờ thêm đấy!"
"Có cái này thì em có thể tự mua bán cổ phiếu rồi. " Phàn Kỳ vui vẻ mặc chiếc áo đỏ vào.
"Ừ, mặc áo đỏ vào rồi. " Một giọng nói vang lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ quay đầu lại nhìn, Thang Viễn Siêu ló đầu ở ngoài vào, cô hỏi: "Sao hôm nay ngài Thang lại ở đây?"
"Còn mười ngày nữa là bắt đầu thi đấu rồi, tôi tới giám sát. "
Ở niên đại này hệ thống giao dịch có sự hỗ trợ của máy tính mới được sử dụng, vì để bảo mật dữ liệu nên máy tính bên ngoài không thể tùy tiện kết nối, do vậy không thể thiết lập địa điểm giao dịch trong trường quay của đài truyền hình.
Vì để thực sự hiển thị giao dịch theo thời gian thực mà không chiếm toàn bộ sàn giao dịch, một phòng riêng đã được tạo ra trong sàn giao dịch và những người tham gia từ các công ty môi giới khác nhau đã giao dịch trong phòng này.
Thang Viễn Siêu cầm giấy phép trên bàn của cô lên, nhìn Phàn Kỳ trong chiếc áo đỏ: "Tôi cho người đến quay cô. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-246.html.]
"Quay tôi?”
“Quay cảnh cô mặc áo đỏ. "Buổi chiều Thang Viễn Siêu gọi người của đài truyền hình đến quay cảnh Phàn Kỳ mặc áo đỏ.
Kết quả đêm đó, Phàn Kỳ thấy được ảnh mình mặc com lê màu đỏ trên tivi, đoạn phim ngắn mà Thanh Viễn Siêu sản xuất trong một buổi chiều thậm chí còn xấu hơn cả quảng cáo tuyển sinh của một trường kỹ thuật dạy nghề nào đó ở kiếp trước nữa. Phàn Kỳ tựa vào ghế thở dài: "Nếu như Lưu Tương Niên cầm tấm hình này tới uy h.i.ế.p tôi, bảo gửi cho ba tôi thì tôi chắc chắn sẽ khuất phục ngay. "Trần Chí Khiêm đặt một tấm thảm trải sàn trên mặt đất, kết nối TV với máy chơi game và thay bức ảnh cô mặc áo vest đỏ bằng một bức ảnh xấu xí khác, trên bức tranh này có các ô chữ "chứng khoán", "may mắn", " xx đường". Nhân vật lúc bắt đầu tên là "Kỳ Kỳ", một cô gái có mái tóc dài, nhưng quả thật không dám tầngbốc khuôn mặt đó, bên dưới lề còn viết: "Làm việc cổ phiếu, cổ phiếu cô mua vào lợi nhuận x13, rủi ro x08. "
Phàn Kỳ tỏ vẻ như tôi c.h.ế.t rồi, nói: "Trần Chí Khiêm, đây là tôi trong lòng anh sao? Hình tượng trong trò chơi này của anh mà bị phát tán ra ngoài thì anh nói xem người ngoài có nói anh thèm tiền đến mức điên rồi không? Bán cả vợ luôn? Còn bán vợ xấu vậy nữa. "Trần Chí Khiêm đưa bộ điều khiển trò chơi dưới đất cho cô, anh lấy một cái điều khiển khác, ngoài cô gái với mái tóc dài kia còn có một nam sinh xấu xí khác tên "A Khiêm" nữa, thuộc tính: "Giỏi thực nghiệp đầu tư, đầu tư vào nhà máy bệnh viện phương tiện thực nghiệp sắp có bất ngờ. ”
“Trần Chí Khiêm, anh giỏi lắm, anh thèm tiền đến điên rồi, bán cả mình luôn rồi phải không?" Phàn Kỳ hết nói nổi: "Cn xấu thật chứ, anh còn dám dùng tên của mình nữa, tôi phát điên với anh mất. "
"Đây là vấn đề hiển thị, không cách nào kỹ hơn được nữa rồi. " Trần Chí Khiêm bò dậy, lấy ra một tờ thiết kế trong túi xách: "Hình tượng này được chứ?"Mẹ ơi! Cô gái tóc dài mặc áo đỏ, chàng trai tóc ngắn mặc áo phông màu xanh lam, Phàn Kỳ cười ha ha một tiếng: "Cái này cũng không khác mấy. ”
“Đây là hai hình ảnh chỉ dành cho em và tôi để thử nghiệm nội bộ, không được phát hành ra công chúng đâu. Chúng ta cùng chơi một ván đi, xem xem ai ép ai phá sản trước. "
Phàn Kỳ bắt đầu đổ xúc sắc, hai nhân vật nhỏ trên màn hình bước đi, trông xấu quá: "Chỉ là thử nghiệm nội bộ thôi, còn phải tạo ra hai hình ảnh xấu xí như vậy, sao anh không thay bằng hình vuông hay khối cầu để khỏi phiền toái như vậy. "Về nhân vật hình tượng, anh có thể sử dụng hình vuông với quả cầu để thay thế mà, khỏi phải phiền toái như thế.