Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 223
Cập nhật lúc: 2024-10-15 20:50:56
Lượt xem: 44
Theo phân tích của bài báo, Lưu Tương Niên cũng đã cố gắng hết sức để đào tạo con trai mình nối nghiệp, con trai xảy ra chuyện, mới đào tạo Phùng Học Minh, Phùng Học Minh là cháu ngoại, vốn là lựa chọn bất đắc đĩ. Có Trần Chí Khiêm, con trai cả của vợ đầu, dựa theo tập tục vốn nên "Tam đại hoàn tông" . Hơn nữa, Trần Chí Khiêm có thể nhận được khoản đầu tư từ Dung Viễn, cũng có sự khen ngợi từ Viên Tái Đức và Kiều Bính Vinh, điều này đủ để chứng minh anh ấy vô cùng ưu tú, thích hợp kế thừa Thiên Hoà hơn. Sau khi kết hôn, người chồng và con phải theo họ vợ, đến đời thứ ba mới theo họ gốc của ông ngoại.
Lực cản bây giờ là việc Trần Chí Khiêm không muốn thừa nhận rằng mình có liên quan đến nhà họ Lưu.
Ở Hồng Kông cũng đã có tiền lệ về việc này, trước đây Dung Viễn không muốn thừa nhận mình là con cháu của nhà họ Lận. Nhưng Dung Viễn khác với Trần Chí Khiêm, Dung Viễn là con riêng của chi thứ hai nhà họ Lận, về mặt thừa kế thì không danh chính ngôn thuận như Trần Chí Khiêm.
Kết luận cuối cùng phụ thuộc vào việc di chúc của Lưu Tương Niên như thế nào.
Báo Hồng Kông cũng thật là ác, Lưu Tương Niên vẫn chưa chết! Mà đã quan tâm đến hậu sự của ông ta?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-223.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Hà Tú Mẫn bật máy ghi âm: "Phàn Kỳ, hôm qua ông cụ Lưu đã nói gì với em khiến ông cụ phải khẩn cấp chạy chữa?"
"Ông cụ muốn tặng cho Trần Chí Khiêm một căn nhà trên đường Bạc Phù Lâm làm quà. Vì Trần Chí Khiêm đang đi công tác ở Mỹ nên em không thể quyết định nhận món quà như vậy thay cho anh ấy nên đã từ chối. ". Phàn Kỳ hởi với vẻ mặt cạn lời: "Cái gì gọi là khẩn cấp chạy chữa? Chị cho rằng ông cụ đưa đồ cho cháu trai mình, em không muốn nhận nên khiến ông cụ đột nhiên phát bệnh sao?"
Cuộc phỏng vấn được phát đồng thời trên TV và đài phát thanh.
Trong khu VIP của bệnh viện, Lưu Tương Niên đang dựa vào giường và xem tin tức được phát trên TV, trong đó phát đoạn ghi âm cuộc phỏng vấn với Phàn Kỳ. Ông cụ không thèm liếc mắt một cái nghiêng đầu nhìn, bên cạnh ông cụ là cháu ngoại đang ngồi im lặng, còn có Ngô Mỹ Vân đang khóc trên ghế sô pha ở phía xa, bà cụ nói đi nói lại những lời đó. Cô con gái ngồi bên mẹ, thỉnh thoảng hùa theo mẹ của bà ta vài câu, hai mẹ con giống như hát hí khúc, một người hát một người đọc theo, khiến cho ông cụ vô cùng khó chịu. Những lời này lập tức khiến bà cụ Lưu cao giọng: "Ông nghe cháu dâu của ông nói cái gì? Còn không thừa nhận cô ta chọc tức ông. "Lưu Tương Niên nghiêng đầu nhìn bà: "Vậy bà muốn cô ta nói cái gì?"
Chẳng lẽ muốn cô ta công bố với bên ngoài rằng ông cụ dùng ảnh k.h.i.ê.u d.â.m ép buộc cô ta nhận căn nhà kia? Mặc dù Lưu Tương Niên chê Phàn Kỳ là một người đàn bà chanh chua, thô tục, nhưng ông ta cũng biết rằng những thủ đoạn thấp kém của ông ta không thể đặt lên bàn để nói được. Lưu Tương Niên biết Thiên Hòa cần phải đưa ra thông báo vào thời điểm này, tình trạng sức khỏe của ông ta như này nói không có việc gì thì ai mà tin được. Nhất định phải để cho bên ngoài biết Thiên Hòa vẫn đang hoạt động ổn định, cách tốt nhất là Phùng Học Minh có thể lập tức trở lại Thiên Hòa, hơn nữa bày tỏ sẽ giao Thiên Hòa cho Phùng Học Minh. Ông ta nhìn cháu ngoại ngồi bên cạnh, từ hôm qua ông ta tỉnh dậy, cháu ngoại đã ở bên cạnh ông ta, mặc dù trong phòng có y tá túc trực nhưng cháu ngoại ông ta vẫn ở đây cả đêm. Nếu không có cháu trai, cháu ngoại tiếp nhận chức vụ là điều hợp lý. Nhưng ông ta có con trai, có một đứa cháu trai, hơn nữa còn là con của Uyển m, ưu tú xuất sắc như vậy, sao ông ta có thể bỏ qua? Ông ta chỉ có thể cảm thấy tiếc cho đứa trẻ Học Minh này.
Ông ta dặn dò trợ lý: "Hãy đưa ra tuyên bố đi, nói rằng bệnh tình của tôi đã ổn định, tôi có thể trở lại Thiên Hoà sau hai ngày nữa. "