Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 10-11-12

Cập nhật lúc: 2024-10-14 12:03:33
Lượt xem: 240

Chương 10:

 

Bối cảnh của phiên bản "Anh Hùng Xạ Điêu" này đơn giản, nhưng ngoại hình và diễn xuất của diễn viên đều rất tốt, rất hay.

 

 

Bất tri bất giác, bài hát cuối phim xuất hiện.

 

 

Phàn Kỳ phát hiện người nào đó vẫn chưa ra khỏi nhà vệ sinh, nhà vệ sinh nhỏ bé này lại không thể tắm được, một tập phim truyền hình ít nhất phải mất bốn mươi phút đúng không? Tắm teo da luôn à? Cô có một người bạn tốt c.h.ế.t vì lên đau tim khi đang tắm.

 

 

Nghĩ đến đây, Phàn Kỳ vội vàng đi đến cửa nhà vệ sinh gõ cửa: "Trần Chí Khiêm, anh đã xong chưa?"

 

 

Cánh cửa được mở ra, Trần Chí Khiêm với mái tóc ướt có chút rối bù, anh mặc một chiếc áo phông cổ tròn, một chiếc quần đùi dài đến đầu gối, trong tay đang cầm một cây lau nhà.

 

 

Nhìn thấy cây lau nhà, Phàn Kỳ nghĩ đến nhà vệ sinh mini này, khu vực bồn cầu và vòi hoa sen được dùng chung, hoàn toàn không có ngăn cách, chỉ cần tắm một cái toàn bộ sàn nhà vệ sinh đều đầy nước, vì vậy anh sẽ dọn dẹp sau khi tắm rửa.

 

 

Thấy mình gõ cửa có vẻ quá đột ngột, vì vậy Phàn Kỳ lập tức nói: "Tôi muốn đi tắm. "

 

 

"Ừm, được. " Trần Chí Khiêm đặt cây lau nhà bên cạnh bồn rửa rồi đi ra ngoài.

 

 

Phàn Kỳ bước vào phòng, mở rèm, sờ quần áo, những thứ mỏng như áo phông và quần đùi thể thao đã khô, quần jean vẫn cần được làm khô một lúc.

 

 

Cô cầm một chiếc áo phông và một chiếc quần đùi thể thao vào phòng tắm, đóng rèm lại rồi đi tắm, tắm xong cô thay quần áo sạch sẽ, cả sàn nhà tắm ướt sũng, cô chỉ đành cam chịu cầm lên cây lau nhà để lau sàn nhà.

 

 

Dọn dẹp sạch sẽ nhà vệ sinh, quần áo đã thay ra phải giặt sạch, cô lấy quần áo của Trần Chí Khiêm từ máy giặt ra rồi cho vào chậu nhựa, ném quần áo bẩn của mình vào máy giặt.

 

 

Bốn mươi phút thật sự không dài, Phàn Kỳ mở cửa cầm chậu nhựa đi ra ngoài, Trần Chí Khiêm đang xem kênh tài chính, cô đi đến bên cạnh anh, đưa cái chậu cho anh: "Quần áo của anh được rồi này. "

 

 

Trần Chí Khiêm đang ngồi ngẩng đầu nhìn cô, lập tức cúi đầu, có chút ngượng ngùng nói: "Em để qua một bên đi. "

 

 

Thật sự rất là kỳ lạ! Phàn Kỳ cúi người đặt chiếc chậu nhựa xuống đất, lúc cúi xuống nhìn qua đường viền cổ áo, cô mới nhận, mình không mặc đồ lót!!!

 

 

Đột nhiên, tất cả m.á.u trong người như thể đều dồn hết lên mặt, Phàn Kỳ khoanh tay lao vào phòng, "rầm" một tiếng đóng cửa lại.

 

 

Xấu hổ thế không biết? Xấu hổ c.h.ế.t đi được.

 

 

Lúc trước phần lớn thời gian cô đều ở nhà một mình, hai dì bảo mẫu đều là phụ nữ, cô đã quen với việc không ra ngoài không mặc áo ngực, hơn nữa buổi tối sau khi tắm xong lại càng không mặc áo ngực, … vừa nãy… vừa nãy… xấu hổ quá.

 

 

Phàn Kỳ rơi vào trạng thái hối hận, ngượng ngùng và xấu hổ, cô chỉ nhận ra điều quan trọng khi nghe thấy tiếng gõ cửa, cô phải mặc áo lót vào trước: "Anh chờ một chút. "

 

 

Cô mặc áo ngực, mặc áo phông vào rồi mở cửa, Trần Chí Khiêm cầm một cái chậu nhựa đứng ở cửa, Phàn Kỳ nhớ ra trong máy sấy chứa đầy quần áo của cô, nói: "Tôi sẽ lấy quần áo ra trước. "

 

 

Phàn Kỳ nhanh chóng lấy quần áo ra, Trần Chí Khiêm muốn treo lên: “Cho tôi mấy cái móc. ”

 

 

Hết móc treo rồi? Ồ! Cô mua quần áo mới, đem đi giặt hết, dùng hết móc rồi.

 

 

Phàn Kỳ muốn tháo móc treo những bộ quần áo này ra, nhưng lại đi vào chọn những chiếc váy gợi cảm làm từ chất liệu là sợi hóa học, đưa móc treo cho Trần Chí Khiêm, rồi treo bộ quần áo mua hôm nay vào tủ bên trong.

Chương 11:

 

Ánh mắt Trần Chí Khiêm rơi vào đống quần áo sặc sỡ trên giường, anh quay đầu tiếp tục treo quần áo, sau khi treo xong kéo rèm lại, bật máy sấy hẹn giờ rồi đi ra khỏi phòng.

 

 

Phàn Kỳ tìm thấy mấy cái túi nhựa, nhét quần áo trên giường và bộ đồ ngủ lụa giả vào túi nhựa, đem ra ngoài, đi đến cửa rồi mang giày vào.

 

 

“Em đi đâu vậy. ” Trần Chí Khiêm hỏi cô.

 

 

“Tôi vứt đống quần áo này đi. ”

 

 

“Muộn rồi, sáng mai rồi đi. ”

 

 

Khi anh nhắc nhở cô như vậy, Phàn Kỳ nhớ lại cảnh tượng trong thang máy vừa rồi, đáp một tiếng: "Ừ!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-10-11-12.html.]

 

Cô đặt chiếc túi nhựa xuống, thấy anh đang xem một kênh tiếng Anh, kênh tiếng Anh đang phát sóng sự thâm hụt thương mại do đồng đô la Mỹ tăng giá, từ đó tìm kiếm giải pháp với các đối tác thương mại của mình.

 

 

Phàn Kỳ nhớ ra "Hiệp định Plaza" nổi tiếng đã được ký kết dưới bối cảnh như vậy, cô kéo ghế ngồi xuống xem TV, bắt đầu sắp xếp lại hậu quả của cuộc khủng hoảng kinh tế vào đầu những năm 1980 trong đầu.

 

 

Phàn Kỳ đang suy nghĩ nhanh chóng đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, quay đầu lại thì thấy Trần Chí Khiêm đang nhìn cô chằm chằm một cách khó hiểu.

 

 

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô và anh bốn mắt nhìn nhau, dùng ánh mắt dò hỏi ra hiệu, lại phát hiện ánh mắt anh thay đổi, trở nên sắc bén hơn, khiến người ta có chút lạnh lẽo trong một ngày hè như vậy. Chẳng lẽ anh phát hiện ra sự khác biệt giữa mình và nguyên chủ rồi sao?

 

 

Đợi đã! Tiểu thuyết xuyên không phải đến sau thế kỳ mới mới trở nên lưu hành chứ? Cái vỏ bọc này của mình là cơ thể của nguyên chủ, sao lại nghi ngờ? Giải thích cái rắm?

 

 

Trong mắt cô thiếu điều hiện lên mấy “???”

 

 

Trần Chí Khiêm đứng dậy, đi tới chuyển TV sang "Anh Hùng Xạ Điêu" vẫn đang chiếu: "Em xem đi! Tôi đi đánh răng, phải ngủ rồi. "

 

 

Phàn Kỳ nhìn Trần Chí Khiêm đi vào nhà vệ sinh, tại sao người đàn ông này lại dễ dãi như vậy, muốn chuyển kênh cho cô sao?

 

 

Bản báo cáo đặc biệt vừa rồi khiến cô ấy vò đầu bứt tai, cô biết trước tương lai thế nào, nhưng hiện tại xem những tin tức gần đây lên men, trong một thị trường như thị trường chứng khoán Hồng Kông, nơi không có giới hạn giá và không có yêu cầu bán hàng, có thể là sự khác biệt giữa buổi sáng và buổi chiều, vì vậy cô cần biết kỳ vọng của thị trường hiện tại.

 

 

Được rồi! Bình thường nguyên chủ ở nhà rất độc đoán, khi cô ở đó, TV chỉ có thể chiếu những chương trình cô yêu thích, Trần Chí Khiêm cứ để mặc cho cô xem.

 

 

Nhưng nguyên chủ không biết tiếng Anh, hơn nữa tin tức tài chính đối với nguyên chủ mà nói cực kỳ nhàm chán, sao có thể xem? Rất rõ ràng, xem Tĩnh ca ca và Hoàng Dung mới là phù hợp nhất với thiết lập nhân vật của cô hiện tại.

 

 

Ahhhhhh! Phiền c.h.ế.t đi được!

 

 

Lúc này, Trần Chí Khiêm nhìn nhà vệ sinh sạch sẽ, trên mặt tỏ vẻ chế giễu.

 

 

Cho dù xa nhau mấy chục năm, Phàn Kỳ lớn lên cùng anh từ nhỏ là người như thế nào anh có thể không hiểu rõ sao?

 

 

Khi còn nhỏ hai anh em nhà họ Phàn cộng thêm anh, hai trai một gái, nhà họ Phàn vốn dĩ rất yêu thương các con, càng yêu thương cô con gái xinh đẹp đáng yêu này, ngay cả việc nhà cũng không nỡ để cô làm một chút, đừng nói là chịu khổ.

 

 

Sau khi anh và Phàn Kỳ cùng nhau đến Hồng Kông, ngoại trừ cô tự giặt quần áo của mình, quét nhà, lau bàn, rửa chén đều do anh làm, sau khi tắm cô có bao giờ dọn sàn? Chứ đừng nói là chủ động giúp anh lấy quần áo trong máy giặt ra.

Chương 12:

 

Vừa rồi Phàn Kỳ không mặc đồ lót đã xuất hiện trước mặt anh, chuyện này khiến anh không khỏi suy nghĩ nhiều.

 

 

Kiếp trước sau khi hai người ra ngoài, Phàn Kỳ đi quay một số bộ phim, còn anh bởi vì liên quan đến nghề nghiệp, cả ngày tự mình đi chợ điện tử, giúp đỡ giáo viên địa phương hiểu rõ giá thị trường, gửi một ít hàng mẫu về. Thấy lĩnh vực kinh doanh máy chơi game Nhật Bản bắt đầu trở nên lưu hành, anh nghĩ đây sẽ là một chuyện kinh doanh tốt, nên tham gia vào lĩnh vực này, rất nhanh anh phát minh ra máy chơi điện tử đầu tiên, nửa năm trước đăng ký mở công ty, sau khi thế chấp căn nhà, anh bắt đầu tìm một nhà máy tiến hành sản xuất, từ trước tới giờ không hề suôn sẻ.

 

 

Cho nên sau khi anh cãi nhau với Phàn Kỳ, lập tức đến nhà máy phối hợp sản xuất, tới khuya anh về nhà phát hiện Phàn Kỳ vẫn chưa về, không biết cô đi đâu, cũng không có cách liên lạc với người đại diện của cô, chỉ có thể ở dưới lầu đợi cô suốt một đêm, anh nhìn thấy những hình ảnh cô bị người giàu họ Lâm có tin đồn có sở thích đặc biệt ôm vào khách sạn từ một tờ báo buổi sáng.

 

 

Đợi đến trưa, cô trở về với vẻ mặt mệt mỏi, trên cổ có thêm một chuỗi vòng cổ bảo thạch, bên cạnh vòng cổ bảo thạch thấp thoáng thấy được vết đỏ, cô tắm hai tiếng trong phòng tắm, lúc đi ra, hai mắt sưng như hạch đào.

 

 

Khi đó cho dù bản thân không đồng ý với tam quan của cô, nhưng tốt xấu gì hai người cũng lớn lên bên nhau từ nhỏ, trong lòng anh cô chính là em gái của mình.

 

 

Anh sốt ruột hỏi cô đã xảy ra chuyện gì, cô không chỉ không nói, còn bảo anh đừng lo chuyện bao đồng nữa, hôm sau cô dọn ra khỏi nơi này, vào ở ký túc xá của công ty điện ảnh.

 

 

 

 

Anh tìm cô ba bốn lần đều khó khăn mới mới hết hy vọng.

 

 

Kể từ đó, cô là khách quen của những tạp chí nhảm nhí và báo lá cải, cô liên tục nhận quay mấy bộ phim người lớn, nhất thời danh tiếng vang dội, trở thành ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, qua lại với mấy vị doanh nhân Hồng Kông, thậm chí còn tranh giành ghen luông với một nữ minh tinh khác vì một doanh nhân, làm cho dư luận xôn xao huyên náo.

 

 

Chỉ có thể nói anh của khi đó còn quá trẻ, còn đang trong giai đoạn đầu gây dựng sự nghiệp, vốn dĩ luôn phải đối mặt với nhiều khó khăn, ngày nào anh cũng lo lắng, lại gặp phải chuyện như thế này, anh tìm cho mình cái cớ bận rộn, trên thực tế chẳng qua là anh nợ nhà họ Phàn quá nhiều, anh không thể khuyên ngăn Phàn Kỳ, chỉ có thể trốn tránh, sợ bà Hảo và ba mẹ nhà họ Phàn biết Phàn Kỳ thành ngôi sao điện ảnh, sẽ đau lòng buồn bã, luôn kéo dài không giải quyết, vì vậy một mầm tai họa được chôn xuống.

 

 

Dưới tình huống công ty không xoay vòng được, lại không có chỗ để vay, anh bán đấu giá một sợi dây chuyền của bà nội bán, người mua là người giàu Hồng Kông tên là Lưu Tương Niên, là ông nội ruột của anh, Lưu Tương Niên thông qua sợi dây chuyền tìm được anh, yêu cầu anh nhận tổ quy tông, về nhà họ Lưu, anh từ chối ngay lập tức.

 

 

Chuyện này bị báo chí Hồng Kông biết được, trong chốc lát đưa tin bay đầy trời.

 

 

Phàn Kỳ biết tin, hiểu được ân oán của bốn mươi năm trước, cô tới khuyên anh phải nhìn về phía trước, phải rộng lượng, đừng ôm mối hận trong quá khứ, nhận lại ông nội, còn nói đồng ý cùng anh sống thật vui vẻ.

Loading...