Thập Niên 80 Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu - Chương 442
Cập nhật lúc: 2025-03-27 20:42:30
Lượt xem: 9
Sau khi lửa tắt, rất lâu sau đội cảm tử mới trở về với nhiều thương vong, cổng thành mở ra, những người chữa bệnh giỏi nhất đều đã ra ngoài.
Một người chữa bệnh cấp thấp như Khương Nguyễn cũng không chen vào được, bởi vì cô biết mình không thể giúp được gì.
Cô rất lo lắng cho anh Tam Hòa, cố gắng hỏi thăm, nhưng không ai cho cô biết tình hình của anh.
Khương Nguyễn quay trở lại khu trồng trọt, trong chậu hoa của căn phòng nhỏ, cây dâu tây cô trồng đã chín. Cô không hái chúng, nghĩ rằng có lẽ một lúc nào đó anh Tam Hòa sẽ quay trở lại thăm cô, lúc đó cô có thể đưa chúng cho anh ăn.
Nửa đêm, có tiếng ai đó nhẹ nhàng gõ cửa sổ, Khương Nguyễn mở mắt, thấy anh Tam Hòa đứng bên ngoài cửa sổ, cô mỉm cười nhìn anh.
Anh ấy không sao, thật là tốt quá!
Họ nói chuyện thầm thì trong nhà, Khương Nguyễn đưa dâu tây cho anh, “Anh Tam Hòa, sao anh lại giỏi thế?”
“Em cũng rất giỏi.” Tần Viêm cười nói: “Thành chủ nói, hạt giống em cung cấp đã giúp đỡ rất lớn, khủng hoảng lương thực được giải quyết, tinh thần của khu số 5 tăng cao chưa từng có.”
Khương Nguyễn cười ngượng ngùng, “Bầu không khí ở khu số 5 thật tốt, em rất thích nơi này.”
Tần Viêm nhìn ra khung cảnh đêm qua cửa sổ, nói: “Có lẽ, trong một thế giới song song không có tận thế, em còn có một ngôi nhà khác, nơi đó có gia đình của em, họ đang chờ em trở về.”
Khương Nguyễn chưa bao giờ nghĩ về thế giới như vậy, nhưng điều đó không ngăn cản cô mong chờ, tâm trạng của cô luôn rất tốt, “Nếu thế giới đó có thể mang theo năng lực đặc biệt, vậy thì em không phải sẽ rất mạnh mẽ sao?”
Tần Viêm cười, “Đúng, em sẽ trở thành người mạnh mẽ nhất.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-442.html.]
“Cũng khá để đáng mong chờ nhỉ.”
Loài người trong tận thế chiến đấu với quái vật, con người cũng g.i.ế.c chóc lẫn nhau, luôn có một số người, muốn làm cho tận thế càng thêm hỗn loạn.
Khu 1 do lòng ích kỷ của thành chủ, phòng thủ lơi lỏng bị đoàn quái vật xâm chiếm, họ không ngần ngại hợp tác với quái vật, lợi dụng khu số 5 hôm nay tổn thất nặng nề, muốn đến chiếm lấy thành.
Lửa cháy khắp nơi trong thành, Tần Viêm bảo Khương Nguyễn trốn kỹ, “Đừng ra ngoài, đợi anh trở về.”
“Không được, em phải đi đến khu vực trồng trọt.”
Khương Nguyễn cùng anh nhảy lên bậu cửa sổ, “Mỗi người đều có vị trí của mình, vị trí của em ở khu trồng trọt, em nghĩ điều mà những người ở khu 1 luôn muốn chính là hạt giống, họ lấy được, chắc chắn sẽ đốt cháy khu trồng trọt của khu số 5.”
“Được, chờ anh, anh sẽ tìm em.”
Khương Nguyễn và đồng đội chịu trách nhiệm canh tác kiên cường bảo vệ khu trồng trọt, những người sở hữu năng lực thực vật, thúc đẩy cây cối chiến đấu, nhưng những kẻ tấn công đã dẫn dụ đoàn quái vật tới.
Khương Nguyễn không thể chiến đấu, dưới sự che chở của mọi người, cô đã gửi các loại hạt giống đã thu hoạch sớm tới nơi an toàn, nhưng chính mình lại bị quái vật dùng xúc tu móc vào chân.
Trước khi bị kéo đi, cô đã dùng hết sức lực để khóa chặt cửa của nơi an toàn, quái vật từng con từng con tràn vào, trong lúc lao tới bị thiêu rụi thành ngọn lửa, giữa biển lửa, cô thấy anh trai Tam Hòa giơ tay về phía mình:
“Nguyễn Nguyễn, đã đến lúc trở về nhà rồi.”
Khu số 5 đã đồng lòng chung sức bảo vệ thành trì, tiêu diệt hết lũ quái thú xâm nhập qua khe hở và bắt giữ được vài chục kẻ phản bội loài người, tất cả đều bị kết án có tội.
Khu vực trồng trọt hứng chịu tổn thất nặng nề, may mắn là cô gái trẻ chữa bệnh tên Khương Nguyễn, tại thời khắc quan trọng đã kịp thời đưa hạt giống vào nơi an toàn.