Phó Giang Âm chỉ cảm thấy Khương Nguyễn rộng lượng đến mức khiến khác xót xa, “, tất cả những gì của nhà họ Hạ đều nên thuộc về và con, bà ngoại để cho khác.”
Khương Nguyễn , “Bà ngoại, bà Hạ Tử Kỳ , con vẫn sẵn lòng chia sẻ với . Còn nếu là Hạ Tử Nhàn, bà ngoại thể dùng chút thủ đoạn, khiến chị quyền gây chuyện trong công ty, sự nghiệp của con đều ở nội địa. Bà ngoại, bà tin con, con sẽ sống thật .”
Phó Giang Âm d.a.o động, thở dài, “Tần Viêm , mời về nhà ăn bữa cơm, bà xem xem đáng để con tận tâm với nó .”
Cách chuyện, phép lịch sự và cái về thời sự của Tần Viêm khiến Phó Giang Âm thu hồi sự khinh thường, một bữa cơm ăn một cách hòa hợp, coi như chấp nhận mối quan hệ của Khương Nguyễn và .
Trước khi trở về nhà, Hạ Vinh Tiến định rõ di chúc, Hạ Tử Kỳ là hưởng lợi nhiều nhất, tiếp theo là Khương Nguyễn.
Phó Giang Âm vẫn cảm thấy hài lòng, Khương Nguyễn vội vàng khuyên bảo: “Bà ngoại, con mãn nguyện , một nhà ai nấy đều vui vẻ mới là quan trọng nhất.”
Trên đường trở về, Tần Viêm bỗng nhiên cảm thấy hồi hộp, với Khương Nguyễn: “Nguyễn Nguyễn, chuẩn đám cưới mà xin phép em, em...”
“Em đồng ý mà, giận .” Khương Nguyễn vuốt ve khuôn mặt , : “Lần ai thể phiền chúng kết hôn nữa.”
Tần Viêm lo liệu thứ cho hôn lễ, đến thủ đô bận rộn với công việc cưới xin, còn Khương Nguyễn thì đến phòng thí nghiệm. Vài ngày , cô đưa Hàn Thanh Mặc đến xã Đại Loan mới để xem trại nuôi.
Với Hàn Thanh Mặc, bầu khí đời thường nơi xã Đại Loan mới giống thế ngoại đào nguyên.
Khương Nguyễn giới thiệu với dân làng, rằng đây là em họ của , họ còn tưởng thật vì hai trông chút giống . Dân làng chất phác, thực sự tin là họ hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-428.html.]
Hàn Thanh Mặc tính cách kiên định giống Khương Nguyễn, “Cô mới là em gái.”
Khương Nguyễn khúc khích: “Vậy để chị chị nhé, chị lỗ nhiều đó, chị bảo vệ em đấy.”
Hàn Thanh Mặc đổi họ, căn cước công dân mới, quen với việc sống mạo hiểm, trở về cảm thấy quen, nhưng cuộc sống hiện tại là điều cô luôn mong ước trong mơ.
Tần Ngạo khá tò mò về Hàn Thanh Mặc, lời Khương Nguyễn, để Hàn Thanh Mặc cứ mải mê suy tư, chủ động tiếp cận: “Đưa cô thả vịt nhé.”
Hàn Thanh Mặc thích hồ nước yên bình , nếu vịt thì càng tuyệt.
Cả hai đến hồ chứa nước.
Tần Ngạo tìm chủ đề để chuyện, “Cô và Khương Nguyễn, thực giống lắm.”
Hàn Thanh Mặc đầu , “Ngoài cả, là thứ hai chúng giống .”
Tần Ngạo , Hàn Thanh Mặc thực sự tâm tính như .
Cô : “Thật , cũng ơn những trải nghiệm qua, nếu chúng, cũng sẽ thấy việc thả vịt con thú vị như thế , cảm thấy gia đình là kho báu quý giá nhất.”
Tần Ngạo : “Con vịt nướng lên ngon đấy, trưa nay ăn vịt nướng nhé.”
Hàn Thanh Mặc nhặt hai viên sỏi tay, khá nặng, nhằm mục tiêu một con vịt béo giữa mặt nước, ném thẳng . Viên đá chính xác xuyên qua đầu vịt từ mắt của nó.