Từ khi Thường Lâm Yến đưa mười cân hạt giống, bà cũng chuẩn sẵn sàng cho tình huống. Ngay khi Khương Nguyễn thả , Thường Lâm Yến lập tức biến mất cùng với tiền.
Nhà họ Hạ tổ chức một cuộc họp cổ đông, bãi nhiệm Hạ Tử Nhàn, hơn một nửa phiếu bầu thông qua. Hạ Tử Kỳ lên nắm quyền, trở thành Chủ tịch Hội đồng quản trị trẻ tuổi nhất của công ty, quyền lực trong nhà họ Hạ chuyển giao cho Hạ Tử Kỳ.
Hạ Tử Nhàn bỗng nhiên nhận lừa.
Chị chạy đến hỏi Hạ Vinh Tiến, “Bố ơi, con việc vất vả cho công ty bao nhiêu năm, chỉ vì một khoản đầu tư thất bại, bố định loại con khỏi hội đồng quản trị ?”
Hạ Vinh Tiến : “Cô Khương phát triển thị trường sản phẩm sức khỏe và y tế, con ở đây, nhà họ Hạ thể đầu tư, chẳng lẽ nhà họ Lương độc chiếm ?”
Hạ Tử Nhàn bình tâm , khi ngoài, với Hạ Tử Kỳ: “Em trai, em thật là giỏi, rõ Thường Lâm Yến lừa dối chị mà hề cảnh báo.”
Hạ Tử Kỳ rũ sạch quan hệ, “Chị còn nhận , em kế hoạch của Thường Lâm Yến. mà, tầm của em hơn chị, đầu tư cho cô Khương ít nhất lỗ, cũng gây ảnh hưởng đến kinh doanh gia đình.”
Hạ Tử Nhàn thể kìm nén cơn giận dữ của , quyết định tìm để giải tỏa. Chị tìm đến Hàn Khinh Khinh đang trong trạng thái lo lắng bất an, đưa cho cô một bản hợp đồng, : “Khinh Khinh, em xinh như thế, em trở thành ngôi ?”
Hàn Khinh Khinh đương nhiên Hạ Tử Nhàn sẽ giúp đỡ mà lợi ích, cô : “Cô Hạ, chỉ trở về nội địa.”
Nụ của Hạ Tử Nhàn trở nên dịu dàng, chị an ủi: “Cứ thế mà trở về, em cam tâm ? Em phản bội Lương Thủ Dập, bây giờ chỉ chị mới thể giúp em. Nói cho chị , khi qua đời em với em về phận thực sự của Khương Nguyễn ?”
Hàn Khinh Khinh do dự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-420.html.]
Do dự chính là , Hạ Tử Nhàn : “Giữ bí mật ích lợi gì, bằng trao đổi lợi ích với chị.”
...
Khi Khương Nguyễn về việc Thường Lâm Yến cuỗm tiền bỏ trốn, cô cảm thấy rằng Thường Lâm Yến mang theo nhiều tiền như mà bỏ trốn quá dễ dàng đối với bà .
Sau khi điều trị cho những nạn nhân hoại tử khuôn mặt trong bảy ngày, Khương Nguyễn đưa cho mỗi họ một tuýp kem. Kem do cô tự pha chế, bao bì đơn giản chữ, nhưng những cô gái coi nó như báu vật, hỏi Khương Nguyễn còn ?
Khương Nguyễn : “Chỉ cần dùng hết tuýp , khuôn mặt các cô sẽ hồi phục, cần nhiều gì?”
Những thứ ai nhiều chứ, bây giờ họ trở thành “bạn ” của Khương Nguyễn, tất nhiên, đó là suy nghĩ của họ, Khương Nguyễn bao giờ nghĩ đến chuyện kết bạn với họ.
“Khương Nguyễn, cô cứ ở đây, chúng cùng nghỉ mát ở châu Âu .”
Khương Nguyễn: “ bận, .”
Kỳ Kỳ và Khương Nguyễn thiết hơn một chút, đều là phụ nữ, cô cảm thấy nên với Khương Nguyễn một tiếng, dù cô và Hàn Khinh Khinh cũng là đồng hương.
Cô : “Nguyễn Nguyễn, Hàn Khinh Khinh đang ở trong bệnh viện.”
“Cô ?” Khương Nguyễn tỏ tò mò, “Anh Lương sẽ đưa cô về nội địa ?”