Tần Viêm vốn dĩ cũng là , giờ cảm thấy yên tâm , : “Em thể nghĩ như thì , lớn chuyện một chút, về sẽ còn ai dám đến lừa đảo nữa.”
Tần Ngạo đến gọi Tần Viêm ăn sáng, trong khi Tần Viêm đang đeo bó cỏ buộc bờ ruộng lên vai.
Tần Ngạo với hai họ: “Vệ sĩ của Lương, Đinh Diệp Hoài, mới đến rằng Hàn Khinh Khinh xin nghỉ phép để về nhà, nhưng Lương đồng ý. Anh Lương bảo sẽ khiến cho Lưu Kim Vân cũng yên phận.”
Nếu Hàn Khinh Khinh thể về nhà, cô sẽ thể trao đổi thông tin với Lưu Kim Vân.
Sau bữa sáng, Khương Nguyễn và Tần Viêm đến hồ chứa nước để cho cá ăn. Khương Nguyễn với Tần Viêm: “Có vẻ điều trị chân cho thì .”
Tần Viêm chuẩn xong thức ăn cho cá, kêu Khương Nguyễn lên thuyền , : “Có những việc thể tránh , thì chữa . Nguyễn Nguyễn, sẽ bảo vệ em, cần quá lo lắng.”
Trong lòng Khương Nguyễn nghĩ, Tần Viêm thật sự với cô, nếu vì bảo vệ cô, lẽ sẽ chọn học ở trường hiện tại.
Nghĩ như , lòng Khương Nguyễn tràn đầy ấm áp, cô chèo thuyền giữa hồ để cho cá ăn, : “Anh Tần Viêm, lo lắng em chữa trị cho Lương Thủ Dập sẽ thích ?”
Tần Viêm đáp: “Anh lo lắng về điều đó, nhưng sợ sẽ vì thế mà thích em.”
Khương Nguyễn: “Không , em dịu dàng, còn năng cộc lốc với , là công tử bột lớn lên trong giàu sang, chỉ thích những dịu dàng, lời mà thôi.”
Tần Viêm suy nghĩ một chút, hy vọng chuyện sẽ như . Anh tự tin bản , nếu Nguyễn Nguyễn thích khác, đó chỉ thể là vì đủ .
Khương Nguyễn hy sinh quá nhiều cho , nếu cô thực sự còn yêu nữa, cũng sẽ buông tay, ép buộc cô .
Khương Nguyễn thấy Tần Viêm đang mơ màng, liền nhảy lên lưng , hành động quá mạnh khiến chiếc thuyền lắc lư từ trái sang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-362.html.]
“Anh Tần Viêm, là đầu tiên với em, em thích nhất, sẽ thích thứ hai với em , yên tâm nhé.”
Tần Viêm nở nụ , : “Trên thuyền cũng yên, lật thuyền , lúc đó cá trong nước sẽ ăn chúng mất.”
“Vậy hôm nay chúng ăn cá nhé.”
“Được thôi.”
“Ăn món đầu cá hầm đậu phụ, còn bắt thêm một con cho Lương Thủ Dập nữa, nếu sẽ đến ăn ké.”
“Vậy thì bắt thêm một con cho , đừng để ăn ké.”
“Được, bảo mẫu, em giảm bớt gánh nặng cho Hàn Khinh Khinh.”
Nói đến Hàn Khinh Khinh, Tần Viêm bỗng nhiên nhớ một chuyện, nhắc nhở Khương Nguyễn: “Lần Hàn Khinh Khinh thể bỏ thứ để bảo mẫu cho Lương, còn là tính cách ích kỷ như nữa, trong lòng cô ác ý, thể tổn thương khác, em cẩn thận.”
Khương Nguyễn gật đầu : “Em cũng thấy cô đổi nhiều lắm, là chuyện gì kích thích cô đổi.”
Tần Viêm : “Có lẽ chỉ một chuyện.”
…
Hồ Chi Hoa chỉ xin nghỉ ba ngày, nhưng đến ngày thứ năm mới trở về, còn về cùng với nhà chồng và nhà .
Đưa đến, là điều Hồ Chi Hoa cố tình yêu cầu.