Thập Niên 80 Xuyên Thành Tiểu Bảo Mẫu - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-03-25 18:39:06
Lượt xem: 27

Mẹ của Tần Ngạo cảm thấy may mắn đã thoát nạn, “Tần Ngạo, sao lại là con?”

Tần Ngạo không hiểu chuyện gì, “Có chuyện gì sao, con không thể đến sao?”

Lúc này, Tần Viêm tiến lên giải thích: “Cháu và Tần Ngạo đến đây để bàn chuyện.”

Tần Viêm? Trái tim Kha Tú đập nhanh, chị ta không ngờ rằng chân của Tần Viêm có thể khỏi được. Khi anh bị tàn tật, chị ta đã nghĩ đến việc giúp Tần Viêm giữ lại dòng dõi để được một tứ hợp viện, đủ để lấy lòng đằng ngoại, nhưng vì có cô bảo mẫu nhỏ, chị ta không có cơ hội.

Sau khi chân của Tần Viêm khỏi, càng không thể nào, chị ta lớn hơn Tần Viêm gần mười tuổi cơ mà.

Không hiểu sao, chị ta bị ám ảnh, đột nhiên hỏi Liên Kim Ngân: “Tiểu Ngân, con vừa rồi nói nhầm đúng không, người đã làm động chạm vào con là Tần Viêm phải không?”

Trái tim của Tần Ngạo lạnh như băng, đây là người nhà đằng ngoại mà mẹ mình bảo vệ, khi xấu xa không còn giống người.

Tần Ngạo tỏ vẻ nghi ngờ hỏi: “Mẹ, mọi người đang nói về chuyện gì vậy?”

Kha Mộc Tụ không còn m.ó.c t.i.m móc gan với đằng ngoại như trước, huống hồ con trai bà ta cũng ở đây, mà lúc này rõ ràng Kha Tú muốn hại Tần Viêm.

Con trai và chồng của bà ta không cắt đứt quan hệ với nhà chú hai, nếu bà ta giúp đằng ngoại ngụy tạo chứng cứ, có lẽ con trai và chồng bà ta sẽ không nhận bà ta nữa.

Hơn nữa, nếu nói rằng Tần Viêm động chạm đến con bé, thì danh tiếng của con trai đi cùng Tần Viêm làm sao mà thoát được?

Kha Mộc Tụ suy nghĩ kỹ càng, lập tức quát mắng: “Tú Tú, cháu đừng làm loạn nữa, có lẽ trước đây con bé đã bị ấm ức nên nói bừa, mau về nhà thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-xuyen-thanh-tieu-bao-mau/chuong-261.html.]

Liên Kim Ngân cũng biết nắm bắt cơ hội, vội vàng thay đổi lời nói: “Cháu không hề nói dối, chính là Tuân Lực, cùng với Tần Viêm và Tần Ngạo. Bà trẻ, bà không thể vì cậu họ là con trai bà mà không tin cháu.”

Về phẩm chất của con trai mình, Kha Mộc Tụ hiểu rõ, làm sao Tần Ngạo có thể làm ra những chuyện đê tiện như thế.

Bà ta chỉ vào đám người đằng ngoại xa lạ như không hề quen biết, “Các người, các người từ khi nào đã trở nên vô đạo đức như vậy?”

Lần này Tần Ngạo tin rồi, có những người sinh ra đã mang mầm mống xấu xa, không liên quan gì đến tuổi tác.

...

Lúc này, Khương Nguyễn và Tuân Lực từ sau sân bước ra, hỏi về tình hình, cô ngạc nhiên nói: “Không thể nào, Kha Tú, chị biết hôm nay nhà Tuân Lực có bao nhiêu người không, dù họ có muốn làm chuyện xấu cũng không thể mời nhiều người như vậy đến được.”

“Còn người khác nữa sao?”

Kha Tú không dám tin, trước đó chị ta đã xác nhận, mẹ và em gái hắn đã đi dự tiệc cưới, nhà chỉ có mình Tuân Lực, sự xuất hiện của Tần Ngạo và Tần Viêm đã khiến chị ta bất ngờ, sao lại còn có người khác?

Khương Nguyễn gọi một tiếng, Lương Dũng, Thường Phúc Tường, bà Hoàng đều ra mặt, những người mà cô đã cân nhắc và tin tưởng.

Khương Nguyễn nói: “Cáo buộc của các người quá nghiêm trọng, đủ để đẩy người bị cáo buộc xuống địa ngục mà không thể rửa sạch, chúng ta vẫn nên báo cảnh sát đi, nhất định phải có bản ghi chép việc báo cảnh sát, nếu không sau này ai biết được chuyện gì đã xảy ra?”

Cảnh sát khu vực rất nhanh chóng đến điều tra, Khương Nguyễn trong hai ba câu đã nói rõ mọi chuyện.

Cô nói: “Tôi làm nghề chăn nuôi ở nông thôn, hôm nay mọi người đều đến thảo luận về việc kinh doanh, chúng tôi đang kiểm tra hàng hóa trong sân, bỗng nhiên có người gõ cửa, Tuân Lực ra mở cửa, nói vài câu, chúng tôi đều nghe rõ mồn một, từ đầu đến cuối không quá ba phút, cô bé đó ra về. Sau đó, họ quay lại, bỗng nhiên trở thành cô bé bị đám đàn ông trong nhà lạm dụng. Đồng chí cảnh sát, bây giờ chúng tôi muốn kiện Kha Tú về tội vu khống ác ý.”

Loading...