Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:12:45
Lượt xem: 27
Cố Phong vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn chằm chằm vào cô.
Diệp Ninh đang định giục tiếp, Cố Phong lại nâng cánh tay đang bị kẹp ván gỗ lên.
Hai tay anh đều bị gãy xương, hiện tại không thể nào cầm đũa được.
Lúc này Diệp Ninh mới phản ứng lại, cho nên cô chỉ có thể đút cho anh ăn sao?
Cố Phong cũng ý thức được điểm nay, ho khan nói: “Hay là cô để đó đi, tôi tự ăn.”
Diệp Ninh chớp mắt, thật sự gác đũa sang một bên, sau đó ra hiệu anh có thể bắt đầu ăn rồi.
Cơ bắp khóe miệng Cố Phong hơi giật giật, nửa người trên nhích đến gần bàn.
Đồ ăn đều đặt trong hộp giữ ấm, muốn ăn thì nhất định phải nằm rạp ra bàn như chó vậy.
Hơn nữa Diệp Ninh còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm anh không chớp mắt, cho dù tố chất tâm lý của anh rất mạnh thì cũng không thể nào làm như thế được.
Diệp Ninh đã nhận ra anh đang lúng túng, cố nén ý cười cầm đũa lên.
“Anh đã như thế này rồi, cũng đừng chê tôi nữa.”
Nói xong gắp một miếng thịt kho tàu thịt mỡ đan xen đưa đến bên miệng anh.
Ánh mắt Cố Phong hơi lóe, chần chờ một giây, cuối cùng vẫn mở miệng ra.
“Vậy mới ngoan chứ. Anh phải ăn uống đầy đủ thì vết thương mới mau lành, mới có thể nhanh chóng khỏe lại xuất viện được.” Diệp Ninh vừa đút cơm cho anh vừa lèm bèm nói.
Toàn bộ hành trình Cố Phong đều không nói gì, ăn hết toàn bộ những thứ mà cô gắp.
“Canh này anh cũng ăn nhiều vào, tôi cố ý dặn đầu bếp bỏ nhiều xương, lại dùng lửa nhỏ hầm đó.” Diệp Ninh cố ý nói như thế, cô cũng coi như là hết lòng hết dạ vì anh rồi, chờ đến sau khi bọn họ ly hôn, nếu anh còn có chút lương tâm, có thể nhớ rõ những gì cô làm ngày hôm nay, sau này cô cũng sẽ có thêm một người bạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-98.html.]
Dưới sự kiên quyết của cô, Cố Phong không chỉ ăn xong hết tất cả đồ ăn, còn ăn hơn phân nửa chén canh xương hầm.
Cuối cùng anh thật sự ăn không vô nữa, lúc này Diệp Ninh mới dừng lại, sau đó dọn dẹp chén đũa.
Cố Phong nhìn động tác của cô, đột nhiên hỏi: “Tối nay cô ăn gì thế?”
Ui cha.
Trong lòng Diệp Ninh vui như trẩy hội, xem ra những gì cô trả giá vẫn có hiệu quả, không ngờ người đàn ông này còn biết quan tâm cô nữa.
“Tôi đang giảm cân, không ăn cơm.”
Cô nói thật, bắt đầu từ ngày đầu tiên giảm cân, chỉ cần qua năm giờ chiều, trên cơ bản cô cũng sẽ không ăn thêm bất cứ thứ gì, đến cả việc uống nước cũng đều sẽ khống chế rất nghiêm ngặt.
Cố Phong lộ ra ánh mắt kinh ngạc, thật ra cho dù không cần Diệp Ninh nói thì anh cũng đã nhận ra sự thay đổi về mặt hình thể của Diệp Ninh trong mấy ngày qua.
Tuy rằng hiện tại cô trông vẫn còn rất mập, nhưng mà so với trước kia thì cũng đã gầy đi không ít rồi.
“Sao cô lại đột nhiên muốn...”
Cố Phong không nói ra hai chữ giảm béo, bởi vì trước kia cho dù là ai nhắc đến giảm béo, Diệp Ninh đều sẽ có phản ứng cực kỳ kịch liệt, vừa khóc vừa la lăn lộn kêu gào, rất mất mặt.
Diệp Ninh không ngờ anh sẽ có hứng thú với đề tài này, dứt khoát tâm sự với anh.
“Anh nói giảm béo hả? Tôi như thế này, đi đến đâu cũng bị người ta ghét, đến cả đi làm cũng đều sẽ bị kỳ thị, hơn nữa quá mập thì cơ thể cũng sẽ xuất hiện vấn đề, cho nên đương nhiên phải giảm béo.”
Mấy chuyện này đều là sự thật, cho dù là ở đoàn văn công hay là ở phòng ca múa, cô cũng đã từng chịu thiệt thòi về phương diện này rồi.
TBC
Cố Phong không ngờ cô lại nói chuyện một cách nhẹ nhàng như thế, hơi há miệng định nói gì đó, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở về.
Diệp Ninh nhìn thấy anh muốn nói lại thôi, nhịn không được tự giễu nói: “Tôi biết anh định nói gì, bọn họ ghét tôi không phải chỉ vì bề ngoài của tôi, còn bởi vì những chuyện tôi từng làm trước đó. Chuyện trước đó tôi đã không có cách nào làm nó biến mất, nhưng hiện tại thì tôi vẫn đang cố gắng.”