Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 94
Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:12:37
Lượt xem: 25
Diệp Ninh làm gì còn nhớ cái gì mà chỉ đạo viện, nhưng mà nhận ra hiện tại cô còn đang không hề có hình tượng gì ngồi dưới đất, lúc này mới vội chống tay đứng lên.
“Em dâu, cô ở đây làm gì thế?” Giả Hạo lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Diệp Ninh cảm thấy câu hỏi này của anh ấy rất kỳ quái, cô đương nhiên đến thăm Cố Phong rồi, không lẽ còn có chuyện gì khác sao?
“Tôi đến thăm Cố Phong, sao anh ấy lại bị thương nặng như thế? Bác sĩ có nói chừng nào thì anh ấy mới tỉnh lại không?”
Chỉ khi Cố Phong tỉnh lại thì mới có thể nhanh chóng ly hôn được.
“...”
Sắc mặt Giả Hạo liên tục thay đổi, nhìn Diệp Ninh, lại nhìn người đàn ông nằm trên giường bệnh, lại nhìn Diệp Ninh, cuối cùng cũng suy nghĩ ra chuyện gì đó.
Chẳng trách cô khóc đến nao lòng như thế, thì ra là tưởng nhầm người này là Cố Phong.
Nhưng mà cô gái này cũng có chút thật lòng với Cố Phong đó, nếu không thì cũng đã không đau lòng muốn c.h.ế.t như thế này.
Diệp Ninh dần dần nhận ra có gì đó không đúng, chẳng lẽ...
“Em dâu, cô nhầm rồi, đây không phải liên trưởng Cố, phòng bệnh của liên trưởng Cố ở đối diện.
Giả Hạo nói ra những lời này làm Diệp Ninh hóa đá ngay tại chỗ.
“Nhưng, nhưng y tá nói phòng bệnh này mà...”
“Chắc là cô nhầm lẫn rồi, đối diện còn có một phòng bệnh nữa.” Giả Hạo nhắc nhở.
Diệp Ninh cạn lời, không ngờ lại xảy ra trò hề này.
“Vậy vết thương của Cố Phong như thế nào?”
Cô cũng sẽ không quên chuyện quan trọng nhày.
Giả Hạo cũng không trực tiếp trả lời mà là như ám chỉ gì đó nói: “Cô đi qua đó xem sẽ biết.”
Diệp Ninh hít nước mũi, trước khi đi còn không quên nói với người đàn ông đang hôn mê nằm trên giường bệnh: “Xin lỗi anh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-94.html.]
Giả Hạo biết tình huống này rất không thích hợp, nhưng hành vi của Diệp Ninh lại quá buồn cười, cơ bắp khóe miệng liên tục run rẩy.
TBC
Sau đó Diệp Ninh đi theo Giả Hạo vào phòng bệnh đối diện, nhưng mà trong phòng bệnh lại trống rỗng, không thấy bóng dáng Cố Phong đâu.
Diệp Ninh nhìn về phía Giả Hạo, ánh mắt như muốn hỏi gì đó.
Giả Hạo vô cùng tùy ý nói: “Chắc là đi khám bệnh rồi.”
Diệp Ninh: “...”
Nhưng mà thấy Giả Hạo bình tĩnh như thế, cuối cùng cô cũng có thể thả lỏng lại một chút.
Anh ấy là chỉ đạo viên của Cố Phong, nếu tình hình của Cố Phong thật sự rất nghiêm trọng thì anh ấy chắc chắn sẽ không có trạng thái như thế này.
Quả nhiên, không bao lâu sau, bên ngoài hành lang đã có tiếng động, ngay sau đó Cố Phong ngồi xe lăn được y tá đẩy vào phòng bệnh.
Diệp Ninh vừa nhìn thấy Cố Phong, suy nghĩ đầu tiên chính là anh tàn phế rồi.
Nhưng mà lai ngẫm lại, tàn phế cũng tốt hơn tình huống vừa rồi rất nhiều, ngược lại trở nên bình tĩnh hơn.
“Cố Phong, anh xem ai tới kìa.”
Giả Hạo chủ động ra hiệu, đồng thời cũng là vì làm Cố Phong có thể chuẩn bị tâm lý.
Cố Phong đúng là không ngờ Diệp Ninh sẽ đến đây: “Sao cô lại đến đây?”
Diệp Ninh lập tức trả lời: “Là bộ đội của anh liên lạc với đoàn văn công nói anh bị thương, bảo tôi đến đây chăm sóc anh.”
Cố Phong nhìn Giả Hạo, Giả Hạo lắc đầu tỏ vẻ anh ấy không có gọi điện thoại.
Diệp Ninh không rảnh đi phân tích suy nghĩ của Cố Phong, trực tiếp hỏi: “Anh bị thương thế nào?”
Cô căng thẳng như thế, ở trong mắt người ngoài đương nhiên sẽ trở thành vợ quan tâm chồng.
Đến cả Cố Phong cũng không nhịn được liếc nhìn cô thêm vài lần: “Xương đùi bị gãy, hai cánh tay đều bị gãy, não bị chấn động nhẹ, không có vấn đề gì quá lớn.”
Không đợi anh nói hết lời, Giả Hạo đã kích động cãi lại: “Anh vì muốn cứu người ta mà hết muốn sống luôn rồi, lúc đó trái b.o.m kia chỉ cách anh chừng năm mét, nếu anh lại chạy chậm chút nữa là mất mạng luôn rồi, cái này mà là không có vấn đề gì quá lớn hả?!”
Cố Phong dở khóc dở cười, biết Giả Hạo cũng là chờ phản ứng lại mới biết sợ. Nhưng hiện thực là anh không chỉ không chết, còn cứu được chiến sĩ của anh, chút vết thương này thật sự chẳng tính là gì cả.