“Hinh Tuyết, thấy phó doanh trưởng Lý thật sự thích cô, cô nghiêm túc suy xét đến ?” Sầm Lan là bạn nhất của Vương Hinh Tuyết, vẫn rõ cô đang nghĩ gì.
“Anh già như thế mà còn định trâu già gặm cỏ non.” Vương Hinh Tuyết bao giờ che giấu vẻ ghét bỏ của cô dành cho Lý Trường Đông nữa.
Sầm Lan cảm thấy như thế, thứ nhất là mấy năm nay đoàn văn công sắp xếp việc hôn sự cho nhiều lãnh đạo trong bộ đội, nhiều lãnh đạo cấp bậc cao kết hôn đều tìm bạn đời thích hợp ở trong đoàn văn công.
Những lãnh đạo tuổi còn lớn hơn Lý Trường Đông nhiều.
Tuy rằng các lãnh đạo đều lớn tuổi, nhưng nếu gả cho bọn họ thì cũng chỗ lợi.
Giống như lúc Lưu Tú Mai của tổ đạo diễn gả cho một vi thủ trưởng, kết hôn bao lâu điều cán bộ cấp huyện, cũng coi như là một bước lên trời.
“Hinh Tuyết, cô xinh như thế, tuy rằng hiện tại chức vụ của phó doanh trưởng Lý quá cao, nhưng còn sẽ phát triển. Đến lúc đó cô sẽ là vợ của doanh trưởng hoặc là đoàn trưởng, ?”
Vương Hinh Tuyết khịt mũi khinh thuờng : “ thèm, ai thích thì mà .”
Sầm Lan cũng ngờ thái độ của cô cứng rắn đến thế, chỉ đành bỏ cuộc.
“Cũng là đàn ông như thế nào thì mới lọt mắt của cô nữa.”
Vương Hinh Tuyết gì, trong đầu tự động hiện lên gương mặt của Cố Phong.
Đến tận bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ khung cảnh đầu tiên cô gặp Cố Phong.
Đó là lúc cô mới chuyển đến để nương tựa trai, xuống xe lửa, kết quả bởi vì hiểu mà gặp kẻ lừa đảo, kẻ lừa đảo c.h.ế.t tiệt chỉ lừa sạch bộ tiền của cô mà còn ý đồ gây rối cô nữa.
Cố Phong xuất hiện đúng lúc đó, cứu cô thoát khỏi tay kẻ lừa đảo.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, trong mắt, trong lòng cô còn chứa thêm đàn ông nào khác ngoài Cố Phong.
Sầm Lan thấy Vương Hinh Tuyết gì, nhích gần cô , dùng âm lượng chỉ hai bọn họ thấy : “Hinh Tuyết, dạo gần đây chúng nhất đừng gì thiếu suy nghĩ với Diệp Ninh. Đồn công an vẫn luôn tìm mấy , chờ chuyện lắng xuống nghĩ cách khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-82.html.]
Mấy ngày nay Sầm Lan và Vương Hinh Tuyết đều tự ngầm hiểu với , ai nhắc đến sự kiện , cũng dám trêu chọc Diệp Ninh nữa, tuy rằng năm ngày trôi qua, nhưng trong lòng hai vẫn quá yên tâm.
Vương Hinh Tuyết xụ mặt xuống, tuy rằng cam lòng nhưng cũng chỉ thể : “Vậy cứ để cô sống thoải mái thêm vài hôm nữa .”
Chiều tối, Diệp Ninh qua phố lớn ngõ nhỏ, quả nhiên ít đứa con nít đều đang hát bài hát của Đường Uyển Như.
Xem thật sự đúng như những gì Trịnh Thư Vân , bài hát thật sự nổi tiếng.
Cô còn đến đại viện thì một chiếc xe cản đường.
Tình cảnh cũng khác là mấy, đến cả xe cũng là chiếc xe .
Cửa xe mở , từ trong xe bước xuống vẫn cứ là đàn ông .
“Cô Diệp, ông chủ chúng mời cô đến.”
Lần Diệp Ninh hề kháng cự, trực tiếp leo lên xe.
Vừa lúc cô cũng chuyện với Mục Văn Hạo một chút.
Xe nhanh chóng dừng cửa phòng ca múa Hồng Hải, Diệp Ninh văn phòng của Mục Văn Hạo, lập tức cảm nhận bầu khí áp lực.
Bốp!
Tiếng ly thủy tinh rơi xuống đất vỡ toang từ đằng cánh cửa đang đóng vọng , đó là tiếng mắng chửi đầy tức giận của Mục Văn Hạo.
“Cô nhất định chọc giận tội đúng ?”
TBC
Mục Văn Hạo vốn dĩ đáng sợ , hiện tại cho dù còn cách một cánh của dày nhưng Diệp Ninh vẫn cảm nhận một luồng áp lực vô hình.
Xem cô đến đúng lúc cho lắm.