Từ Minh Vũ Diệp Ninh gặp lưu manh cũng vô cùng sợ hãi, lập tức dẫn theo Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đến đồn công an.
Công an trong đồn công an ghi khẩu cung chi tiết của Diệp Ninh, còn nhớ kỹ đặc điểm vẻ ngoài của năm tên lưu manh .
“Các cô cứ yên tâm, chúng sẽ dốc lực lùng bắt, chỉ cần tin tức sẽ lập tức liên lạc cho cô ngay.”
Ban ngày ban mặt, ở huyện thành, mà ý đồ mưu hại quân tẩu, tính chất vụ án thật sự ác liệt.
Từ Minh Vũ cảm ơn công an phụ trách vụ án xong, ba mới khỏi đồn công an.
“Diệp Ninh, lúc nãy đồng chí công an hỏi cô đối tượng nghi ngờ nào , vì cô tên của ai hết?”
Trịnh Thư Vân lập tức nhịn hỏi, theo lý thuyết thì nếu là trả thù thì đương nhiên là những từng xích mích với Diệp Ninh sẽ là hiềm nghi nhiều nhất.
Diệp Ninh trả lời: “Từ khi đến đây thì luôn sống ở viện gia thuộc của quân khu đại viện, ngoài cũng chỉ đến đoàn văn công bên .”
Trịnh Thư Vân sửng sốt, vẫn hiểu rõ lắm cô gì.
Việc thì liên quan gì đến cô chứ?
Từ Minh Vũ đổi sắc mặt, kéo Trịnh Thư Vân còn đang định hỏi tiếp sang một bên, nhỏ một câu.
Trịnh Thư Vân mở to hai mắt, cuối cùng cũng hiểu.
Cho dù là viện gia thuộc là đoàn văn công thì gần như đều là gia đình quân nhân và quân nhân, nếu Diệp Ninh đến nào, nếu đúng thì cũng thôi, nhưng nếu thì đó chính là đang bôi nhọ quân nhân và gia đình quân nhân.
Đương nhiên thể .
“Diệp Ninh, cô đừng lo, chờ hôm nay về nhà sẽ với cha...”
“Chút chuyện nhỏ thế cũng cần phiền đến thủ trưởng, với trong lòng cũng tính toán .”
Diệp Ninh cảm ơn sự quan tâm và giúp đỡ của Trịnh Thư Vân, lúc nãy ở đoàn văn công cô từ chối chỉ là vì quan sát phản ứng của Sầm Lan mà thôi.
Cho dù đồn công an tìm năm thì cô cũng thế xác định phía chủ mưu việc chính là Sầm Lan và Vương Hinh Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-80.html.]
Từ Minh Vũ và Trịnh Thư Vân đương nhiên trong lòng cô đang nghĩ gì, thấy cô ngẩn , còn tưởng rằng cô đang khó chịu và bực bội
“Diệp Ninh, chân của cô , cần nghỉ ngơi mấy ngày ?”
Diệp Ninh thu hồi suy nghĩ : “Chỉ trẹo chân chút thôi, vấn đề gì lớn.”
“Vừa lúc hai ngày nay nhiệm vụ luyện tập của cô, cô cũng thể nghỉ ngơi dưỡng thương cho .”
Hôm nay bộ đội viên của đội nhạc khí đều đến đông đủ, cho nên cũng cần cô gõ trống .
Năm ngày tiếp theo đó, cuộc sống cũng coi như là bình thường.
TBC
Mọi chuyện giống như đều gì đổi, nhưng mà Diệp Ninh thể cảm giác rõ ràng, bên phía đội ca hát ai đến kiếm chuyện với cô nữa.
Việc luyện tập của hai đội ngũ cũng thuận lợi, chẳng qua bên phía đồn công an cũng tin tức gì, năm thật sự giống như biến mất khỏi trần gian.
Diệp Ninh biểu hiện bất cứ vẻ sốt ruột gì, đó cô cảnh cáo Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan , bọn họ chắc chắn cũng báo cho mấy tên . Hơn nữa cô cũng trông cậy việc thể thông qua năm để bắt Vương Hinh Tuyết và Sầm Lan.
Hôm nay trong lúc nghỉ ngơi giữa giờ luyện tập, Diệp Ninh chạy đến hóng chuyện, Vương Hinh Tuyết đang hát.
Mà bài hát Vương Hinh Tuyết hát chính là ca khúc mà cô cho Đường Uyển Như lúc .
So với âm sắc mềm mại uyển chuyển và quyến rũ của Đường Uyển Như, âm sắc của Vương Hinh Tuyết trong trẻo lảnh lót như chim sơn ca, tuy rằng Vương Hinh Tuyết hát bài tình ca cũng , nhưng thiếu nét quyến rũ động lòng của Đường Uyển Như.
“Diệp Ninh, đây nè.”
Trịnh Thư Vân và Lý Mạn Mạn cũng đang nghỉ ngơi lập tức vẫy tay gọi cô.
Diệp Ninh xuống bên cạnh hai bọn họ, cùng Vương Hinh Tuyết ca hát.
“Sao cô hát bài thế?”
Đoàn văn công hiếm khi biểu diễn những ca khúc ở bên ngoài.
Lý Mạn Mạn về phía Vương Hinh Tuyết, bĩu môi : “Khoe khoang đó. Cô , hiện tại bài hát nổi tiếng lắm đó, gần như khắp phố lớn ngỏ nhỏ đều đang hát bài .”