Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-03-10 19:11:28
Lượt xem: 21
Gương mặt Diệp Ninh có chút âm u.
Mấy người này không muốn cướp tiền.
TBC
“Ai sai các anh đến đây?”
Cô không có thù oán gì với mấy người này, đối phương lại muốn làm gãy tay cô, rõ ràng là có người giấu ở phía sau sai khiến.
“Cô cũng thông minh đó chứ?”
Câu trả lời của người đàn ông kia hoàn toàn xác minh suy đoán của cô.
“Là Vương Hinh Tuyết sao?”
Diệp Ninh lập tức nói ra cái tên này, bởi vì ngoại trừ Vương Hinh Tuyết, cô cũng không nghĩ ra được rốt cuộc còn có ai căm thù cô đến thế.
Nhưng làm cô ngoài ý muốn chính là người đàn ông kia nghe được tên của Vương Hinh Tuyết xong, vẻ mặt cũng không hề thay đổi, hiển nhiên cô đã đoán sai rồi.
Đôi mắt hung ác nham hiểm của người đàn ông kia khóa chặt lấy cô nói: “Cô tự làm hay là để chúng tôi làm giúp?”
Gã vừa nói xong, lập tức có người quăng một cục gạch đến chân của Diệp Ninh.
Mặt Diệp Ninh hơi thay đổi, trong lòng thầm tính toán xem nếu đối phó với mấy người này thì phần thắng sẽ cao bao nhiêu?!
“Tôi là quân tẩu, các anh dám động vào tôi, không sợ hậu quả sao?”
“Mẹ nói bớt nói nhảm đi! Mấy anh em, xông lên!”
Người đàn ông kia hoàn toàn không cho cô có cơ hội bỏ trốn, ra lệnh cho bốn người đàn ông khác đồng loạt chạy về phía cô.
Diệp Ninh chậm rãi lui ra sau, mãi đến khi phần lưng chạm vào vách tường cứng rắn, không còn đường lui nữa.
Ánh mắt cô chợt lóe lên, xuyên qua những người này để nhìn về phía bên ngoài hẻm nhỏ, muốn tìm xem có cơ hội để kêu cứu hay không.
Nhưng mà ngoài đầu hẻm trống rỗng, không có ai đi qua hết.
Nhìn mấy tên bắt cóc hung dữ, cô chỉ có thể cắn răng, liều mạng với bọn họ.
Khi người đàn ông đầu tiên duỗi tay chuẩn bị bắt cô, lại bị cô xoay người né tránh. Cùng thời gian đó, cô còn đánh mạnh lên người của một người đàn ông khác.
Toàn bộ năm người đều không ngờ sẽ xảy ra biến cố như thế, nhất là người đàn ông bị cô đánh trúng, hoàn toàn không có chuẩn bị gì, chật vật ngã xuống đất.
Năm người xúm lại, lập tức xuất hiện một lỗ hổng, Diệp Ninh giơ chân bỏ chạy.
Người đàn ông dẫn đầu tức giận chửi thế, trở tay bắt lấy Diệp Ninh.
Diệp Ninh nhận thấy đối phương đã túm chặt lấy phẩn cổ áo sau của cô, cô nhanh chóng xoay người nắm lấy cổ tay của gã, tranh thủ lúc gã còn chưa kịp phản ứng, làm ra một động tác vật qua vai vô cùng xinh đẹp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-69.html.]
Rầm!
Người đàn ông kia vừa mới rơi xuống đất, lập tức cảm giác xương cốt trên người đều vỡ vụn.
Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, Diệp Ninh đã lộ ra vài chiêu, làm năm người đều vô cùng kinh ngạc.
“Con nhỏ này biết võ, lên hết cho tao!”
Người đàn ông bị quăng ngã nổi giận, từ dưới đất bò lên, gào to.
Trong lòng Diệp Ninh vô cùng nặng nề, thuật phòng thân của cô dùng để đối phó một hai người thì còn tạm được, nhưng hiện tại có đến năm người vạm vỡ, cơ thể hiện tại của cô lại đủ linh hoạt, song quyền khó địch nỗi bốn tay.
Quả nhiên, chỉ cầm cự được một lúc, Diệp Ninh đã bị một người trong số đó túm lấy cánh tay, trong tay đối phương còn cầm một cục gạch, không chút do dự đập thẳng vào đầu cô.
Tiêu rồi!
Diệp Ninh không cam lòng nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau đớn đến.
Một giây.
Hai giây.
Năm giây.
Cơn đau đớn trong tưởng tượng không xuất hiện, bên tai lại vang lên tiếng đàn ông kêu thảm thiết, cánh tay đang bị túm chặt cũng được thả ra.
Ý thức được có người cứu cô, Diệp Ninh nhanh chóng mở to mắt, chờ đến khi nhìn thấy rõ người đến là ai, hai mắt kịch liệt co rút lại.
Cố Phong?!!
Không ngờ lại là anh!
Sao anh lại ở chỗ này?!
Diệp Ninh hoàn toàn ngơ ngác, không đợi cô kịp phản ứng lại, năm tên bắt cóc kia đều đã bị Cố Phong đánh quỳ rạp xuống đất.
“Giỏi quá.”
Cô không khỏi cảm thán, mặc dù biết anh tham gia quân ngũ đương nhiên là biết võ, nhưng không ngờ anh lại mạnh đến thế.
“Cố Phong, cản bọn họ lại!”
Cô nhận thấy năm người kia định bỏ chạy, lập tức hoàn hồn kêu to.
Cố Phong đương nhiên sẽ không dễ dàng thả mấy người bọn họ đi, nhưng mà không ngờ người đàn ông dẫn đầu kia lại đã chuẩn bị sẵn sàng, Cố Phong vừa mới đến gần đã quăng một nhúm bột ớt ra.
Cố Phong đành phải bảo vệ hai mắt, chờ đến khi bột ớt tản đi, năm người kia cũng đã mất hút.