Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:11:26
Lượt xem: 25

“Diệp Ninh, đoàn trưởng tìm cô làm gì đó?”

Cô vừa mới đi ra, Từ Minh Vũ luôn đứng ở bên ngoài chờ vội chạy lên hỏi.

Hiện tại ở trong lòng anh ta, địa vị của Diệp Ninh chắc chắn đã tăng cao rất nhiều, sợ cô sẽ xảy ra vấn đề gì đó.

Diệp Ninh nhìn Từ Minh Vũ căng thẳng như thế, cười nói: “Không có việc gì, đoàn trưởng bảo tôi phải biểu hiện cho tốt, nhanh chóng hòa nhập với đại gia đình đoàn văn công.”

Từ Minh Vũ đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó hai mắt lập tức sáng lên.

“Tốt quá rồi, chuyện cô chuyển chính thức coi như là chắc ăn rồi!”

Mỗi một người mới đến đều sẽ thử việc ba tháng, hơn nữa ba tháng sau còn sẽ được lãnh đạo trong đoàn mở họp bình phán, sau đó mới có thể thật sự xác định có thể ở lại, trở thành thành viên chính thức của đoàn văn công hay không.

Không ngờ Lâm Thanh lại khẳng định Diệp Ninh nhanh đến thế, đây đương nhiên là một chuyện rất tốt.

Đương nhiên, dựa vào thực lực mà Diệp Ninh biểu hiện ra trong vòng một tháng này, chuyện cuối cùng sẽ chuyển chính thức cũng sẽ không có bất cứ dị nghị gì.

So với Từ Minh Vũ vui vẻ thì Diệp Ninh ngược lại bình tĩnh hơn nhiều.

Còn có hai tháng, biến số thật sự quá lớn, không đến thời khắc cuối cùng thì tuyệt đối không thể thả lỏng.

“Đội trưởng, thật sự phải cảm ơn anh rất nhiều, trong buổi biển diễn ngày hôm qua, anh đã giúp tôi rất nhiều.”

Nếu không phải Từ Minh Vũ sắp xếp vị trí xảo diệu, chỉ sợ điều đầu tiên mà những người ngồi dưới sân khấu chú ý sẽ là con người cô chứ không phải âm nhạc của cô.

TBC

Từ Minh Vũ lại không cảm thấy như thế: “Nếu cô đã đến đội ngạc khí thì chính là đội viên của tôi, mấy thứ đó đều là trách nhiệm mà đội trưởng nên làm.”

Khóe mắt đuôi mày Diệp Ninh đều mang theo chút ý cười, gia nhập vào đội nhạc khí cũng là may mắn của cô.

Trong phòng thay đồ của đội ca hát.

Sầm Lan đè thấp giọng khe khẽ nói nhỏ với Vương Hinh Tuyết.

“Tôi đã liên lạc với người ta rồi, cũng đã nói thời gian ra vào của Diệp Ninh chọn bọn họ biết, tiếp theo chúng ta cứ chờ tin tức tốt của bọn họ là được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-68.html.]

Nói xong lời cuối cùng, gương mặt cô ta mang theo vẻ hưng phấn khó có thể che giấu được.

Vương Hinh Tuyết nghe Sầm Lan nói xong, đáy mắt cũng lộ ra chút vặn vẹo: “Bọn họ có đáng tin không? Chỉ dạy dỗ cô ta một chút là được rồi, đừng có làm lớn chuyện ra đó.”

Tuy rằng ngoài miệng cô ta nói như thế, nhưng trong lòng lại ước gì có thể trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Diệp Ninh.

“Yên tâm đi, nhiều nhất cũng sẽ chỉ đánh gãy hai tay của con nhỏ kia thôi, xem xem sau này cô ta còn đàn dương cầm, đánh trống kiểu gì nữa.” Trong giọng nói của Sầm Lan tràn ngập ghen ghét, một mình Diệp Ninh lại nổi bật đàn áp qua tất cả bọn họ, chuyện này làm cô ta cũng không thể nào chấp nhận được.

Vương Hinh Tuyết thông minh mà lựa chọn im lặng, trong lòng đã vô cùng chờ mong.

Chiều tối, Diệp Ninh ra khỏi đoàn văn công, chào tạm biệt mấy người Trịnh Thư Vân.

Cô biết ở thành đông có một võ quán, dự định tranh thủ hiện tại trời còn sáng, nhanh chóng qua đó xem thử.

Tục ngữ có một câu rất hay, kỹ nhiều không áp thân, huống chi cô cũng đã có một chút bản lĩnh, nếu học tập một ít kỹ xảo võ thuật, sau này thật sự chọc trúng loại người như Mục Văn Hạo thì cũng có thêm một ít cơ hội tự bảo vệ bản thân.

Hơn nữa luyện tập võ thuật cũng có thể làm cơ thể khỏe mạnh, giúp ích cho công cuộc giảm béo.

Từ đoàn văn công đến võ quán cần phải đi qua bốn năm con hẻm nhỏ, cũng không tính là quá gần.

Diệp Ninh cũng không sốt ruột, cứ chậm rãi mà đi.

Mãi đến khi đi ngang qua con hẻm thứ ba, có năm người đàn ông cản đường cô lại.

Những người này đều cao gần một mét tám, ăn mặc hoa hòe lòe loẹt, trông như mấy tên lưu manh.

Diệp Ninh xác định cô không quen biết những người này, cũng xác định bọn họ không phải thứ tốt lành gì.

“Các anh muốn làm cái gì?”

Cô thật sự không ngờ hiện tại đang là ban ngày ban mặt mà có người dám trắng trợn táo bạo chặn đường như thế.

Trong lòng cô hoảng loạn, giọng nói lại không có chút sợ hãi nào.

Người đàn ông cầm đồng khinh bỉ quan sát mỗi một tiếng nói hành động của Diệp Ninh, gương mặt toàn là vẻ ghét bỏ.

“Cô là Diệp Ninh đúng không. Đơn giản thôi, chúng tôi chỉ muốn một đôi tay của cô.”

Loading...