“Cô Diệp, ông chủ của chúng mời cô đến gặp.”
Không đợi cô kịp phản ứng gì, đối phương mở lời .
Mặt Diệp Ninh chút lạnh lùng, nơi cách đại viện quân khu xa, nếu đối phương thể đến đây để chặn đầu cô, rõ bọn họ điều tra rõ ràng về cô .
Đương nhiên cô cũng thể từ chối, dù chỉ cần cô la lên là sẽ cho cảnh vệ ở cửa đại viện chú ý đến.
mà cho dù cô , dựa theo tính cách và thế lực của Mục Văn Hạo, sẽ thứ hai, thứ ba nhanh thôi.
Nếu tránh , còn bằng trực tiếp lên xe.
“Ông chủ của tìm chuyện gì ?”
Trên đường qua đó, Diệp Ninh hỏi thăm đàn ông lái xe.
Ngày hôm qua buổi biểu diễn của Đường Uyển Như thành công, lẽ Mục Văn Hạo lý do gì để khó xử cô.
Huống chi với phận của Mục Văn Hạo, cũng sẽ lớn chuyện chỉ vì ba trăm đồng.
TBC
Người đàn ông giống như câu hỏi của cô, mắt thẳng về phía , tập trung tinh thần lái xe.
Không trả lời cũng là một kiểu trả lời.
Tốc độ xe nhanh, đến mười phút, Diệp Ninh đến cửa phòng ca múa Hồng Hải.
Khác với sự náo nhiệt buổi tối, buổi sáng cửa phòng ca múa vô cùng vắng vẻ.
Diệp Ninh vệ sĩ dẫn đường, lập tức văn phòng của Mục Văn Hạo.
Đây là thứ ba Diệp Ninh thấy Mục Văn Hạo.
Có lẽ là cô đến “quá sớm”, đàn ông giống như là mới thức dậy, quần áo thoải mái, đến cả đầu tóc cũng rối tung.
mà dù là dáng vẻ lôi thôi lếch thếch như thế thì vẫn thể nào che giấu khí thế hung dữ tỏa từ cơ thể đàn ông .
Diệp Ninh lựa chọn im lặng, chờ Mục Văn Hạo mở miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-60.html.]
“Cô Diệp, vô cùng hài lòng với ca khúc của cô, từ hôm nay trở , cô cứ tập trung tinh thần ca khúc cho Uyển Như .”
Giọng điệu Mục Văn Hạo vô cùng kiên quyết, giống như đưa yêu cầu thương lượng, mà là mệnh lệnh.
Nói xong, quăng một phần hợp đồng lên bàn việc, ở mặt Diệp Ninh.
Diệp Ninh hiểu ý đồ của , nhưng mà thần kinh căng chặt cũng thả lỏng, ngược càng thêm giữ vững tinh thần.
Cô cần thiết xem thứ Mục Văn Hạo đưa qua, bởi vì cô tuyệt đối sẽ đồng ý.
“Ông chủ Mục, ca khúc là cần linh cảm, khi ba năm tháng cũng một bài hát. mà hứa với cô Đường , nếu ca khúc mới phù hợp với cô Đường, sẽ ưu tiên hợp tác với cô .”
Giọng điệu của cô nặng cũng nhẹ, tuy rằng rõ là từ chối, nhưng ý nghĩa cũng rõ ràng.
Hai mắt Mục Văn Hạo híp , phụ nữ đang từ chối ?
Thật đúng là nực , chuyện mà Mục Văn Hạo còn ai dám từ chối, thể từ chối.
“ khuyên cô nên xem , điều kiện mà đưa phong phú hơn tiền lương ở đoàn văn công của cô gấp mấy trăm . Hôm nay cô thể lập tức xin nghỉ việc ở đoàn văn công, chỉ cần ca khúc cho Uyển Như.”
Tiền là một thứ , thể mua hết tất cả thứ mà .
Diệp Ninh : “Cảm ơn ông chủ Mục đánh giá cao , nhưng mà hiện tại cũng ý định đổi công việc.”
Liên tục từ chối, kiên nhẫn của Mục Văn Hạo cạn kiệt.
“ đang thông báo cho cô, chứ thương lượng với cô.”
Nụ của Diệp Ninh cũng chậm rãi thu , cuối cùng gương mặt cũng trở nên lạnh tanh.
“ cũng rõ ràng, sẽ rời khỏi đoàn văn công.”
Cô mới xong, gương mặt Mục Văn Hạo cũng âm u thấy rõ, nhiệt độ trong văn phòng cũng chợt hạ thấp mấy độ.
“Cô Diệp, chắc là cô còn hiểu rõ tính cách của . Nếu thể thứ gì đó, kết quả cuối cùng nó vẫn sẽ phá hủy. Tranh thủ hiện tại còn đổi ý kiến, nhất cô nên lập tức ký hợp đồng .”
Giờ phút , Mục Văn Hạo giống như một con thú dữ trong rừng rậm, sẽ nhe răng nanh với Diệp Ninh bất cứ lúc nào.