Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-03-10 17:09:55
Lượt xem: 35

Giây phút Cố Phong rơi xuống đất, anh chỉ cảm thấy khó tin, nhưng mà cơ thể lại thật sự truyền đến cảm giác đau đớn vô cùng chân thật.

Anh cao một mét tám mươi lăm, nặng một trăm năm mươi cân, cho dù là đàn ông muốn cõng anh lên cũng rất vất vả, càng miễn bàn đến kiểu vật qua vai này.

Mà ở trong lòng anh, hình tượng của Diệp Ninh là một bà mập, đến cả làm việc nhà bình thường cũng đều kêu ca than vãn, tuyệt đối không thể nào có được sức lực như thế.

Nhưng mà một chuyện anh cho rằng không thể nào xảy ra lại diễn ra một cách bất ngờ như thế.

Rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề chứ?

“Ha! Ha ha! Thì ra chỉ là một cái gối thêu hoa chỉ đẹp chứ không xài được!”

Diệp Ninh vui vẻ cười nhạo làm Cố Phong mạnh mẽ thu hồi suy nghĩ, đồng thời cũng đã phát hiện ra tình cảnh của anh.

Diệp Ninh dùng khuỷu tay đè trên cổ, hoàn toàn khống chế được hơi thở của anh, hơn nữa hiện tại anh đã hơi cảm thấy khó thở rồi, chỉ cần cô lại dùng sức thêm một nữa là có thể cắt đứt nguồn không khí của anh.

Lúc nãy vừa mới bị vật qua vai, lại cộng thêm tư thế hiện tại, Cố Phong hoàn toàn có thể khẳng định, Diệp Ninh biết võ.

Suy nghĩ hoang đường này làm hai mắt Cố Phong phủ kín một tầng khói mù.

Rốt cuộc thì người phụ nữ này còn có bao nhiêu bí mật?

“Đi xuống!”

Giọng nói âm u giống như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Tầm nhìn Diệp Ninh mờ ảo mơ hồ, đầu của Cố Phong biến thành hai cái, sau đó từ hai lại hợp thành một.

Nhưng mà sao cô cứ có cảm giác cảnh này quen quen thế nhỉ?

Hình như cách đây không lâu, cũng từng có người nói những lời này với cô rồi thì phải?

“Cố, Cố Phong?”

Hình như người kia tên này.

Cái ông chồng hờ của cô sao?

Mặt Cố Phong cương cứng, cũng không trông cậy vào việc cô có thể nhận ra anh.

“Buông tay!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-58.html.]

Anh không muốn dùng vũ lực với phụ nữ, hơn nữa nếu làm cô bị thương, chờ cô tỉnh rượu rồi, chắc chắn lại sẽ làm lớn chuyện hơn nữa.

Hai hàng lông mày của Diệp Ninh xoắn thành hình bánh quai chèo, tầm mắt không có tiêu điểm nhìn chằm chằm vào mặt Cố Phong.

“A, tôi nhớ ra rồi, anh là Cố Phong, lần đầu tiên gặp mặt anh đã đá tôi xuống giường... Anh thì có gì ghê gớm chứ, tôi đã thấy qua đàn, đàn ông, hơn anh...”

Cô ăn nói lộn xộn, nhưng lại đột nhiên dừng lại, trực tiếp vươn tay xoa nắn gương mặt lạnh lùng của Cố Phong, giống như đang xác định gì đó.

Ngũ quan của Cố Phong biến hình theo động tác của cô, lòng bàn tay ấm áp của người phụ nữ này làm anh rất mất tự nhiên.

“Nhìn kỹ lại thì đúng là cũng không tệ lắm.”

Cố Phong vừa tức vừa giận, còn có một loại cảm giác không nói nên lời, toàn bộ gương mặt đều nóng hổi.

Diệp Ninh hình như bắt đầu nổi lên hứng thú muốn nghịch ngợm, cảm thấy không nhìn thấy rõ gương mặt này, chậm rãi cúi đầu kéo gần khoảng cách.

Cố Phong rõ ràng nên lập tức đẩy cô ra, nhưng mà không biết vì sao anh lại ngơ ngẩn.

Khoảng cách hai người gần trong gang tấc, đây cũng là lần đầu tiên anh nghiêm túc quan sát Diệp Ninh như thế.

Cô vẫn cứ là người phụ nữ làm anh cảm thấy vô cùng chán ghét như cũ.

Nhưng giờ phút này, hai mắt cô sáng lấp lánh, giống như sẽ sáng lên, hơn nữa bên trong đôi mắt đen láy kia chỉ có hình ảnh phản chiếu của anh.

Đầu óc Cố Phong trống rỗng, chờ đến khi anh lại hoàn hồn, mặt của Diệp Ninh gần như đã sắp dán sát mặt anh, cánh môi của hai người chỉ còn cách nhau một khe hở cực nhỏ.

Nhịp tim đập của Cố Phong lập tức mất khống chế.

Đẩy ra!

Nhất định phải đẩy ra!

Lý trí đang điên cuồng kêu gào cảnh cáo, nhưng mà cơ thể lại giống như hoàn toàn cứng lại, không thể nào nhúc nhích.

Chỉ cần Diệp Ninh tiến về phía trước thêm chút nữa...

TBC

Giây tiếp theo, Diệp Ninh đã mềm như bông ngã xuống, toàn thân nằm rạp trên người anh không còn nhúc nhích chút nào nữa.

Cố Phong cảm giác cực kỳ khó thở, há to miệng hô hấp, mặt đã đỏ như tôm luộc.

Trong căn phòng yên lặng giống như c.h.ế.t chóc này, chỉ còn tiếng đồng hồ kêu tích tắc, cùng với những suy nghĩ hỗn loạn của anh...

Loading...