Vẻ mặt Diệp Ninh hề đổi, nhưng đầu óc nhanh chóng vận chuyển.
Vấn đề trông vẻ đơn giản nhưng trả lời thì khó, bất cẩn một chút là sẽ cho khác nghi ngờ ngay.
“Trước khi còn ở nhà, trong thôn một thanh niên tri thức, ông từng là giáo viên đàn dương cầm, là ông dạy .”
Giải thích như thế thì chắc là thể giấu .
“Thì là thế. mà thanh niên tri thức còn thể mang đàn dương cầm cùng ?” Trịnh Thư Vân quả nhiên hề nghi ngờ, chỉ là còn chỗ cô hiểu.
Dù nhạc cụ khác với những thứ khác, chỉ lý luận suông là , cần luyện tập thật sự.
Cũng giống như cô chơi đàn violon , cô cũng học từ nhỏ đến lớn, cho nên mới thực lực như bây giờ.
Mặt Diệp Ninh vẫn hề đổi, tiếp tục bịa chuyện : “Ngay từ đầu thì đàn, thầy cho quen với phím đàn cho nên vẽ phím đàn đất để dạy cách đánh. Sau đó thầy của về thành phố, theo ông học tập hai năm.”
Trịnh Thư Vân khỏi cảm thán: “Mới học hai năm mà cô đàn dương cầm như thế , cô đúng là thiên tài mà!”
Diệp Ninh hổ, cũng nhiều khen cô là thần đồng thiên tài, cô từ nhỏ đến lớn, đó thậm chí đều chút c.h.ế.t lặng. mà hiện tại thấy cảm thấy dám nhận, dù cô cũng thật sự học đàn dương cầm hơn mười năm .
“Diệp Ninh, cô cần hổ. Trịnh Thư Vân đúng, ở phương diện đàn tấu đàn dương cầm , cô thật sự là một thiên tài.” Từ Minh Vũ tán thành lời khen ngợi .
Diệp Ninh cách nào giải thích quá nhiều, chỉ thể tùy ý để bọn họ tiếp tục “hiểu lầm”.
Mọi về đội nhạc khí, Trịnh Thư Vân đột nhiên đề nghị tối nay mời liên hoan, coi như hoan nghênh Diệp Ninh đến.
Diệp Ninh chỉ cảm thấy buồn , cô đến đoàn văn công nhiều ngày như thế, hiện tại mới tiệc hoan nghênh thật sự quá muộn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-52.html.]
Huống chi trong đội hơn hai mươi , mời tất cả liên hoa tuyệt đối sẽ tốn ít tiền...
“Diệp Ninh, cứ theo Trịnh Thư Vân . Hôm nay đều vui vẻ như thế, cùng chơi đùa một chút cũng vui mà.”
Không đợi Diệp Ninh từ chối, Từ Minh Vũ đè thấp giọng với cô.
Từ Minh Vũ hiểu Trịnh Thư Vân, chỉ những cô gái thật sự chấp nhận thì cô mới bày lòng nhiệt tình như thế.
Mà Diệp Ninh mới đến đoàn văn công bao lâu, thể trở thành bạn với Trịnh Thư Vân cũng là một chuyện .
Đội trưởng lên tiếng , Diệp Ninh cũng chỉ thể gật đầu đồng ý.
Đội nhạc khí bên đều vui đến quên trời quên đất, bầu khí của đội ca hát vô cùng áp lực.
“Hinh Tuyết, cô cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, con nhỏ Diệp Ninh chỉ ỷ Trịnh Thư Vân chống lưng mà thôi.” Sầm Lan chủ động an ủi Vương Hinh Tuyết.
Thật Sầm Lan cũng hiểu vì một con nhỏ mập chẳng trong miệng Vương Hinh Tuyết đột nhiên nổi bật đến như thế thế.
mà nếu cô là bạn của Vương Hinh Tuyết, sẽ vô điều kiện về phe Vương Hinh Tuyết.
Vương Hinh Tuyết nắm chặt tay, đến cả móng tay đều đ.â.m sâu lòng bàn tay cũng hề phát hiện .
TBC
“ ! Diệp Ninh chính là một nịnh nọt đê tiện như thế đó, cô còn giấu nhiều chuyện, mục đích là vì mất mặt mặt nhiều . Hiện tại cô đạt mục đích .”
Gương mặt Sầm Lan tràn ngập đồng tình, đồng thời cũng càng thêm căm ghét Diệp Ninh hơn.
Vương Hinh Tuyết đập mạnh mặt tường, vô cùng tức giận gầm nhẹ: “Cô kiếm chuyện với thì cũng thôi, nhưng mà đến cả đội ca hát của chúng cũng buông tha, là liên lụy đến ! thật sự xin !”