Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:01:36
Lượt xem: 21

Anh ấy thật sự không thể coi Diệp Ninh mập mạp trong trí nhớ và cô gái duyên dáng yêu kiều, gương mặt xinh đẹp, khí chất xuất chúng này là một người được.

So với Giả Hạo khiếp sợ thì trong lòng Diệp Ninh cũng không bình tĩnh.

Giả Hạo là chỉ đạo viên của Cố Phong, hiện tại lại đột nhiên đến đoàn văn công tìm cô, vậy chỉ có thể vì một nguyên nhân duy nhất.

Đó chính là đã có tin tức của Cố Phong rồi!

Tất cả mọi người đều biết, đối với quân nhân đi ra ngoài làm nhiệm vụ mà nói, không có tin tức mới là tin tức tốt nhất, một khi có tin tức thì...

TBC

Diệp Ninh không dám tiếp tục suy nghĩ nhiều hơn nữa, gương mặt căng thẳng lộ ra chút sốt ruột.

“Chỉ đạo viên?”

“A! Diệp Ninh, là cô thật đó hả?” Tuy rằng Giả Hạo cảm thấy rất hoang đường, nhưng vẫn nhịn không được xác minh thân phận lại với cô.

Diệp Ninh không rảnh lo giải thích về sự thay đổi của bản thân: “Là tôi. Chỉ đạo viên, rốt cuộc anh tìm tôi có chuyện gì?”

Cô thậm chí không dám hỏi có phải Cố Phong đã có tin tức hay không, nếu nhiệm vụ của Cố Phong thật sự thất bại thì chắc chắn là vì cô đã liên lụy anh.

Được đến Diệp Ninh khẳng định, Giả Hạo nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh.

Cho dù anh ấy có nghĩ kiểu gì cũng không hiểu được vì sao một người lại có thể thay đổi nhiều như thế?!

“Chỉ đạo viên?”

Diệp Ninh lại gọi anh ấy lần thứ ba, mới làm cho anh ấy ổn định lại cảm xúc.

“À, tôi đến đây đưa đồ cho cô.”

Giả Hạo vừa nói vừa cầm lấy cái túi hành lý đặt ở phía sau.

“Đây là hành lý của Cố Phong.”

Diệp Ninh đột nhiên ngơ ngẩn, ánh mắt d.a.o động kịch liệt.

Trước kia cô đã từng nhìn thấy cảnh này trong ti vi rất nhiều lần, cho nên cuối cùng thì chuyện cô lo lắng nhất cũng đã xảy ra.

Cuối cùng thì thứ quay về chỉ có... di vật của Cố Phong!

Đầu óc của cô nổ ầm ầm.

“Là tôi có lỗi với anh ấy...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-450.html.]

Nghĩ đến những chuyện phát sinh trong kinh thành, nếu không phải vì cô, có lẽ Cố Phong đã có thể hoàn thành nhiệm vụ quay về.

Tất cả là vì cô, là cô hại c.h.ế.t người đàn ông kia!

Giả Hạo khó hiểu nhìn Diệp Ninh: “Cô làm cái gì?”

Không lẽ trong mấy ngày Cố Phong không có ở nhà, cô lại đi ra ngoài gây chuyện sao?

Diệp Ninh cố nén nước mắt áy náy, chậm rãi nhận lấy hành lý của Cố Phong từ trong tay Giả Hạo.

“Đây đều là của anh ấy để lại sao?”

Giả Hạo gật đầu nói: “Đúng vậy, còn có một vài thứ không quan trọng, tạm thời còn đặt ở quân doanh.”

Diệp Ninh hít mũi thật mạnh, yên lặng ở trong lòng hứa hẹn với Cố Phong.

Cố Phong, anh cứ yên tâm đi đi. Là anh cứu tôi trong giây phút nguy hiểm, cả đời này tôi đều sẽ không quên ân của anh. Sau này cha mẹ anh cứ giao cho tôi dưỡng lão tống chung, tôi sẽ dùng quãng đời còn lại để trả ân tình của anh.

Giả Hạo nhìn vẻ mặt liên tục thay đổi của Diệp Ninh, giống như thứ cô nhận lấy không phải hành lý mà là một thứ gì đó cực kỳ quan trọng vậy.

“Em dâu, cô bị làm sao thế?”

Diệp Ninh ngẩng đầu, đôi mắt đỏ bừng nhìn về phía Giả Hạo.

“Thi thể của anh ấy đã về chưa?”

Cô muốn đích thân đi vận chuyển t.h.i t.h.ể của Cố Phong về nhà.

“...”

Khóe miệng của Giả Hạo điên cuồng run rẩy, nhìn dáng vẻ đau buồn của Diệp Ninh, huyết áp lập tức tăng lên đến hai trăm.

Đúng là người phụ nữ này đã đẹp hơn rất nhiều rồi, nhưng mà hình như đầu óc bệnh còn nặng hơn lúc trước nữa.

Rốt cuộc thì cô ngóng trông Cố Phong c.h.ế.t đến mức nào vậy chứ, lại còn dám trực tiếp nói những lời này với anh ấy nữa?!

“Em dâu, cô nói cái gì đó! Cố Phong còn sống yên ổn, sao tự nhiên lại biến thành t.h.i t.h.ể rồi?”

Vẻ bi thương trên mặt Diệp Ninh lập tức cứng lại, mắt to chớp chớp, cuối cùng cũng ý thức được không đúng.

“Cố Phong không c.h.ế.t à?”

Giả Hạo cắn chặt răng, nghiến răng phun ra hai chữ: “Không chết.”

Loading...