Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:01:30
Lượt xem: 29

Mục Văn Hạo xử lý xong chuyện ở đằng trước, lập tức quay về văn phòng.

Mộng Kiều Nhụy vốn đang định nhân cơ hội này để biểu hiện một chút, nhưng mà toàn bộ tầm mắt của Mục Văn Hạo đều nhìn về phía Diệp Ninh, cô ta chỉ có thể biết điều mà đi ra ngoài.

“Có sợ không?”

Mục Văn Hạo quan tâm nhìn Diệp Ninh.

Diệp Ninh lắc đầu, không đến mức sợ, nhưng mà đúng là cơ hơi hồi hộp một chút.

“Chuyện tối nay chỉ là ngoài ý muốn, tôi cũng không ngờ mấy người đoàn trưởng sẽ đến nơi này.”

Mục Văn Hạo lại không tỏ thái độ gì nói: “Nếu không phải khúc cuối cô cho người đến truyền lời thì tôi cũng đã không để bọn họ rời đi dễ dàng như thế rồi.”

Anh ta muốn làm Diệp Ninh nhớ kỹ ân tình này của mình.

Diệp Ninh nói thẳng: “Nếu làm lớn chuyện thì anh cũng chẳng được lợi lộc gì.”

Tuy rằng anh ta cũng có thế lực trong thành, nhưng nếu thật sự đi trêu chọc đoàn văn công, cũng chưa chắc là có thể an toàn rút lui.

Mục Văn Hạo bất đắc dĩ nhún vai, cái cô gái này thật sự là không muốn cho anh ta chiếm chút tiện nghi nào.

“Tôi thì lại rất tò mò, sao cô lại đắc tội với con nhỏ tên Vương Hinh Tuyết kia thế, lúc nãy ở bên ngoài cô ta cứ kiên quyết khẳng định không chịu bỏ qua.”

Nhắc đến Vương Hinh Tuyết, mặt Diệp Ninh lại lạnh đi đôi chút.

Xem ra thủ đoạn lúc trước của cô còn quá nhẹ, cho nên mới làm cho Vương Hinh Tuyết có cơ hội mang đến phiền phức lớn như thế cho cô.

“Dù sao thì luôn sẽ có người không ưa tôi.”

Mục Văn Hạo không hề bỏ lỡ bản ứng của Diệp Ninh, khóe môi cong lên một ít độ cong như có như không.

“Tôi xử lý cô ta giúp cô.”

Đây vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ.

Diệp Ninh lại trực tiếp từ chối: “Chuyện của tôi, tôi tự giải quyết được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-447.html.]

“Cô đó, sao lại cứ khách sáo với tôi như vậy chứ.” Ngoài miệng Mục Văn Hạo nói như thế, nhưng lại hoàn toàn không đồng ý với lời đề nghị để cô tự xử lý.

Con nhỏ Vương Hinh Tuyết kia dám chọc đến người của anh ta, ngày lành của cô ta cũng chấm hết rồi.

Diệp Ninh hoàn toàn không để ý đến sự lấy lòng của anh a: “Không biết làm sao mà Vương Hinh Tuyết có thể xác định được tôi chính là Diệp Tử nữa.”

Trong đoàn văn công cũng chỉ có một người có thể đoán được cô chính là Diệp Tử.

Đó chính là Sâm Lan, dù sao thì Sầm Lan từng gặp cô ở chỗ này rồi.

Nhưng mà lần đó Sầm Lan đã bị Mục Văn Hạo dọa sợ vỡ mật, không thể nào dám nói chuyện này ra ngoài.

Hơn nữa dựa vào chỉ số thông minh của Vương Hinh Tuyết, cô ta tuyệt đối sẽ không chỉ vì một lần cô ca hát trong buổi biểu diễn liên hợp là có thể đoán được ngay như thế.

Mục Văn Hạo hơi nhướng mày: “Ý của cô là trong Hồng Hải có người tiết lộ thân phận của cô?”

Diệp Ninh không nói gì, hiển nhiên cô cũng có nghi ngờ như thế này.

Dù sao thì Hồng Hải nhiều người nhiều miệng, cho dù có mệnh lệnh của Mục Văn Hạo, cũng khó tránh khỏi sẽ có người không cầm lòng được trước sự dụ dỗ.

Mục Văn Hạo suy nghĩ một lát, âm độc nói: “Cho tôi một chút thời gian, tôi chắc chắn sẽ cho cô một câu trả lời làm cô hài lòng.”

TBC

Diệp Ninh biết giao chuyện này cho Mục Văn Hạo thì sẽ nhanh chóng có được kết quả.

“Cô định đi về sao?” Mục Văn Hạo thấy Diệp Ninh chuẩn bị rời đi, ánh mắt hơi d.a.o động.

Diệp Ninh gật đầu, đã trễ thế này rồi.

“Hiện tại cô còn chưa đi được.” Mục Văn Hạo cảm thấy hình như cô đang trốn tránh anh ta.

“Vì sao chứ?”

“Chắc mấy người trong đoàn văn công còn chưa đi xa, có khả năng cao là còn đang chờ cô xuất hiện đó.” Tuy rằng Mục Văn Hạo đang nói chuyện giật gân, nhưng chuyện này bảo đảm là có khả năng sẽ diễn ra.

“Tôi đi ra ngoài bằng cửa sau.” Diệp Ninh vốn dĩ cũng đi cửa đi.”

“Đừng sốt ruột, tôi làm người đi ra ngoài kiểm tra trước đã.” Mục Văn Hạo đưa ra một cách giải quyết ổn thỏa, thật ra anh ta chỉ là muốn ở chung với Diệp Ninh thêm một chút mà thôi.

Thấy Diệp Ninh không nói gì, Mục Văn Hạo lập tức tìm vệ sĩ ra lệnh cho anh ta đi xuống kiểm tra.

Loading...