Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 432
Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:00:39
Lượt xem: 12
Trong cánh rừng rậm rạp này lập tức diễn ra cuộc đấu s.ú.n.g kịch liệt.
Tốc độ chạy của Trịnh Toàn Cường rất nhanh, hơn nữa có Vương Thủy Sinh và Cố Phong ở bên cạnh, anh ta gần như là người đầu tiên thoát khỏi phạm vi tầm b.ắ.n của đối phương.
Ba người liên tục chạy về phía trước, hoàn toàn không thèm để ý đến sự sống c.h.ế.t của các anh em khác.
“Mẹ nói, sao bọn họ lại biết được đường xuất cảnh của ông đây chứ?!”
Trịnh Toàn Cường vừa chạy vừa mắng to.
Đồng thời anh ta cũng càng thêm xác định trong đội ngũ có gián điệp.
Cứ cắm đầu chạy như thế không biết bao lâu, Trịnh Toàn Cường thở hổn hển dừng lại, cũng ý thức được không đúng.
Hướng đi này của bọn họ hình như đã lệch khỏi tuyến đường đến biên giới.
“Sở Mục, chuyện gì thế này, hình như bên này không phải đường để xuất cảnh?”
Tạm thời thoát ly nguy hiểm, bọn họ phải nhanh chóng xuất cảnh thì mới coi như thật sự an toàn.
Hơi thở của Cố Phong cũng không quá ổn định, nhưng mà so với Trịnh Toàn Cường thở hổn hển thì tốt hơn rất nhiều.
Nghe Trịnh Toàn Cường chất vấn, anh vô cùng bình tĩnh lấy bản đồ ra, giả vờ nghiên cứu đường đi.
“Lúc nãy chạy đi quá sốt ruột, không kịp tìm đường. Hiện tại chắc chúng ta đang ở chỗ này, chỉ cần đi tiếp về hướng đông nam là có thể xuất cảnh rồi.”
Trịnh Toàn Cường nhìn phương án đường đi mà anh vẽ ra, đúng là như thế cũng được.
“Đi thôi!”
Hiện tại bọn họ không thể chậm trễ thêm một giây nào nữa.
“Mấy anh em khác thì sao?” Cố Phong cố ý hỏi.
Trịnh Toàn Cường theo bản năng nhìn thoáng qua hướng bọn họ vừa mới chạy thoát, sau đó không chút tình cảm nào nói: “Sống hay c.h.ế.t thì phải xem số của bọn họ như thế nào.”
“Nhưng mà bọn họ còn đang giữa mớ hàng hóa kia.” Cố Phong nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-432.html.]
Giây tiếp theo, Trịnh Toàn Cường cũng lộ ra vẻ mặt không quá để ý nói: “Sở Mục, cậu vẫn chưa hiểu biết tôi.”
Cố Phong đột nhiên ý thức được gì đó, gương mặt càng căng thẳng hơn.
“Mấy thứ trong túi hành lý của bọn họ cũng chỉ là một ít bột mì bình thường mà thôi.” Trịnh Toàn Cường nói đến đây, thậm chí còn có chút đắc ý vì bản thân đã sắp xếp khéo léo và ổn thỏa như thế.
Hàng hóa thật sự đều nằm trên người anh ta và Vương Thủy Sinh, những người anh em kia chẳng qua chỉ là một đống bia ngắm dùng để phân tán hỏa lực thay cho anh ta nếu như có nguy hiểm mà thôi.
Sắc mặt của Cố Phong trở nên có chút khó coi.
“Đại ca tính toán nhiều thật.”
Trịnh Toàn Cường đương nhiên sẽ không thèm để ý đến suy nghĩ của Cố Phong, chỉ cần cuối cùng bọn họ có thể sống đi theo bên cạnh anh ta thì anh ta cũng sẽ không bạc đãi bất cứ người nào.
“Đi thôi!”
Hiện tại trông thì có vẻ bọn họ đã cắt đuôi được mấy thứ phiền phức kia, nhưng mà vẫn phải nhanh chóng quay về đường xuất cảnh mới được.
Vẫn cứ là Cố Phong đi trước dẫn đường, Vương Thủy Sinh luôn luôn ở bên cạnh Trịnh Toàn Cường bảo vệ anh ta.
Đằng sau vẫn đang liên tục truy kích đuổi theo, Trịnh Toàn Cường liên tục thúc giúc Cố Phong dẫn đường.
Chạy trốn liên tục nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy được khu vực giáp ranh biên giới của hai nước.
Mặt Trịnh Toàn Cường bắt đầu vặn vẹo, chỉ cần anh ta bước qua đó, vậy thì mấy người ở phía sau cho dù là công an hay là quân đội thì cũng không bao giờ có thể làm gì được anh ta nữa.
Người truy kích càng ngày càng gần, thậm chí có viên đạn xuyên qua bên người bọn họ.
TBC
Trịnh Toàn Cường dồn hết sức vào chân bỏ chạy, dựa theo tốc độ của bọn họ, chỉ cần khoảng mười phút nữa là sẽ chạy xong đoạn khoảng cách cuối cùng này.
Ngay lúc anh ta cho rằng mình đã nắm chắc được chiến thắng thì Cố Phong đang chạy ở phía trước lại đột nhiên dừng chân lại.
Cố Phong xoay người, đối mặt với Trịnh Toàn Cường và Vương Thủy Sinh, trên mặt lộ ra vẻ lạnh nhạt và kiên quyết.
“Sở Mục, sao cậu không đi nữa?”
Trịnh Toàn Cường thở hồng hộc lại sốt ruột nói, còn tưởng rằng đằng trước xuất hiện vấn đề gì, hơn nữa mấy người ở phía sau còn đang liên tục đuổi theo.