Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 424
Cập nhật lúc: 2025-03-14 15:00:23
Lượt xem: 10
Lý Kiến Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng hiện tại Diệp Ninh còn không phải thành viên của đội ca hát, nhưng chỉ cần cô còn ở lại nơi này thì đội ca hát vẫn sẽ có hi vọng.
Không đến một buổi sáng, chuyện Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh từ chối lời mời của đoàn văn công Tây Nam đã được truyền khắp toàn bộ đoàn văn công.
Mọi người vừa hâm mộ lại vừa bội phục hai người bọn họ, đương nhiên cũng có người tiếc nuối thay hai người, dù sao thì bọn họ cũng vừa mới bỏ qua một con đường tắt đi đến tương lai rộng mở hơn.
Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh lại trở thành người nổi tiếng của cả quân khu, vô cùng nổi bật.
So sánh với sự nổi tiếng của hai người bọn họ thì giờ phút này Vương Hinh Tuyết lại ngồi trong một căn phòng nhỏ hẹp lại tối tăm, tiếp thu sự điều tra thẩm vấn của đội điều tra trong đoàn cố ý thành lập.
Mặt mày cô ta tiều tụy lại tái nhợt, vẫn cứ khăng khăng cho rằng gói thuốc kia là thuốc ngủ.
Mà loại thẩm vấn này đã tiến hành suốt ba ngày, sau đó kết thúc bằng việc Vương Hinh Tuyết tuyệt thực kháng nghị, hôn mê.
Cho dù là thành viên của đội ca hát hay đội nhạc khí thì cũng không có ai thương hại Vương Hinh Tuyết cả.
Tường đổ mọi người đều đẩy, từ xưa đến nay đều như thế.
Chờ Vương Hinh Tuyết mê mang từ trên giường bệnh của bệnh viện tỉnh lại, nghe được Lý Kiến Hoa đang nói chuyện với bác sĩ.
“Mang thai? Bác sĩ, anh có nhầm lẫn gì không?”
Lý Kiến Hoa cảm thấy rất kinh ngạc, hiện tại Vương Hinh Tuyết còn chưa có bạn trai, sao lại mang thai được chứ?
“Không có khám sai, thai nhi đã được khoảng ba tháng. Hiện tại cơ thể của người bệnh đang rất suy yếu, cần phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng thật tốt.”
Lời nói khẳng định của bác sĩ làm Lý Kiến Hoa á khẩu không trả lời được.
Vương Hinh Tuyết muốn cản, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
Bác sĩ nhanh chóng rời khỏi bệnh viện, Lý Kiến Hoa lại nhìn về phía Vương Hinh Tuyết trên giường bệnh, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Anh ấy đã liên lạc với người nhà của Vương Hinh Tuyết, anh cả của cô ta đang tập huấn trong bộ đội, mà chị dâu của cô ta lại nói đã đoạn tuyệt quan hệ rồi, không chịu đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-424.html.]
Đến cả chi phí nằm việc của Vương Hinh Tuyết cũng đều là do anh ấy tạm ứng.
“Vương Hinh Tuyết, cô tỉnh rồi đúng không? Bác sĩ nói cô đã mang thai ba tháng, sao chuyện lớn như thế mà cô không chịu nói ra hả?”
TBC
Lúc nãy Lý Kiến Hoa đã nhìn thấy Vương Hinh Tuyết mở mắt ra, cho nên mới kết luận cô ta đã tỉnh lại.
Nếu cô ta chịu nói cho các đồng chí của tổ điều tra biết trước thì bọn họ chắc chắn sẽ không dùng biện pháp cực đoan như thế để thẩm vấn cô ta.
Vương Hinh Tuyết chậm rãi mở mắt ra, còn chưa nói chuyện thì nước mắt đã rơi xuống trước.
“Đội trưởng, có phải tôi đã tiêu đời rồi không?”
Chưa kết hôn đã mang thai, lại còn bị điều tra ra, đến cả gia đình cũng đã phân rõ giới hạn với cô ta, vậy cô ta tồn tại còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
Lời trách cứ đã đến bên miệng nhưng lại bị Lý Kiến Hoa nuốt ngược vào trong, nhìn thấy Vương Hinh Tuyết như thế này, trong lòng anh ấy cũng không khỏi thổn thức.
“Tạm thời cô không cần suy nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi cho khỏe lại trước đã.”
“Đội trưởng, trong đoàn sẽ xử phạt tôi như thế nào? Có phải tôi sẽ không bao giờ có thể làm người hát chính trong đội ca hát nữa không?” Vương Hinh Tuyết gian nan nói ra những lời này.
Mất đi tư cách hát chính sẽ làm cô ta cảm thấy khó chịu hơn cả việc g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta.
Lý Kiến Hoa muốn nói lại thôi, thật ra trong đoàn đã công bố quyết định xử phạt cô ta, anh ấy đến đây cũng là vì nói cho cô ta biết tin tức này.
“Đều là vì Tôn Manh Manh, cô ta ỷ vào việc mình quen một người bạn trai là lãnh đạo cho nên mới hãm hại tôi như thế...” Vương Hinh Tuyết cắn răng nỉ non, ánh mắt lộ ra vẻ hung dữ.
Lý Kiến Hoa nhíu chặt mày lại, không ngờ đến tận lúc này rồi mà Vương Hinh Tuyết cũng chưa cảm thấy cô ta mới là người làm sai.
Cô ta rơi vào nông nỗi như bây giờ, rõ ràng là chẳng liên quan gì đến người khác, tất cả đều là bởi vì suy nghĩ ác độc của chính cô ta.
Lý Kiến Hoa đột nhiên cảm thấy có lẽ trước kia anh ấy dung túng và bao che Vương Hinh Tuyết như thế là đã sai rồi.
Nếu cô ta vẫn cứ không nhận thức được sai lầm của bản thân, chỉ sợ tương lai sau này sẽ càng thảm hơn nữa.
“Hinh Tuyết, thật ra gói thuốc bột kia chẳng phải là thuốc ngủ gì hết đúng không?”