Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 406

Cập nhật lúc: 2025-03-13 23:21:08
Lượt xem: 7

Lưu Hạt Tử vẫn còn có chút kiêng dè anh, lập tức thay đổi thành vẻ mặt thân thiết.

“Anh là người mà đại ca tin tưởng, thật ra cũng không phải tôi không muốn tin anh, nếu không thì tôi cũng đã không giữ bí mật không nói chuyện ở hành lang tiệm cơm cho đại ca nghe lâu như thế rồi. Hiện tại cô gái kia đang nằm trong tay tôi, chỉ cần anh đi qua đó gặp mặt cô ta một lần, ba mặt một lời trực diện. Sau này chúng ta sẽ là anh em sống c.h.ế.t có nhau, như thế không phải tốt lắm sao?”

“Tôi không cần thiết phải đi chứng minh với bất cứ ai cả.”

“Đúng, anh không cần, nhưng mà tôi và các anh em khác lại cần, đây là lần cuối cùng, thật sự là lần cuối cùng.”

Lưu Hạt Tử vừa nói cho có lệ, vừa cố ý ôm lấy vai Sở Mục, ôm anh đi ra ngoài.

Sở Mục lạnh nhạt hất văng tay gã ra nói: “Tôi tự đi được.”

Lưu Hạt Tử cố gắng khống chế vẻ đắc ý khi đã đạt được mục đích, chủ động đi ở đằng trước dẫn đường.

Bởi vì gã có ý đồ với Diệp Ninh, cho nên cũng không trực tiếp dẫn Diệp Ninh về, mà lại sắp xếp cô ở trong một nơi hẻo lánh khác.

“Tôi phải tốn rất nhiều công sức mới bắt cô gái này về được đó, đến cả mấy người Vương Ngũ cũng đã bị công an bắt đi hết rồi, như thế mới làm cô ta thả lỏng cảnh giác, đây là lần đầu tiên có một con đàn bà có thể làm tôi hi sinh nhiều như thế đó.”

Lưu Hạt Tử cố ý nói cho Sở Mục nghe, chính là vì làm Sở Mục biết chỉ cần là người phụ nữ mà gã muốn thì không có ai là không chiếm được.

Ánh mắt Sở Mục tối tăm.

Con người Lưu Hạt Tử trông thì có vẻ là một người rất mê gái, nhưng gã có thể đi theo bên người Trịnh Toàn Cường nhiều năm như thế, chắc chắn cũng không phải loại người đơn giản gì.

Cách gã làm thì mặt ngoài trông có vẻ là vì muốn có được một người phụ nữ, trên thực tế hi sinh năm người Vương Ngũ đi thì vụ án ở ga tàu hỏa mới có thể kết thúc, công an cũng sẽ không tiếp tục lùng bắt, làm liên lụy đến bọn họ nữa.

Chỉ e là đây mới thật sự là mục đích chân chính của gã.

Mà ba ngày nay Sở Mục luôn đi theo bên cạnh Trịnh Toàn Cường, không rảnh để ý đến hành động của Lưu Hạt Tử.

Trong lòng Sở Mục biết rất rõ, Lưu Hạt Tử dám làm chuyện lớn như thế, Trịnh Toàn Cường không thể nào không biết được.

Trong tiếng kể chuyện đầy hưng phấn của Lưu Hạt Tử, hai người nhanh chóng đi đến trước một căn nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-406.html.]

Nơi này cách cứ điểm của bọn họ không quá xa, hơn nữa hai bên trái phải đều có gia đình, hoàn toàn không nhìn ra có bất cứ vấn đề gì.

Lưu Hạt Tử trực tiếp đẩy cửa đi vào, hai tên đàn em của gã đang ngồi trong phòng khách uống rượu.

Những lúc không có hành động thì chuyện mấy người bọn họ thích làm nhất chính là uống rượu và đánh bài, hiện tại đương nhiên cũng là như thế.

Lưu Hạt Tử vừa đi vào, đầu tiên là nhìn thoáng qua căn phòng ngủ bị khóa lại ở bên cạnh, sau đó mới nhìn về phía hai tên đàn em đã say khướt.

“Cô ta có vấn đề gì không?”

Hai tên đàn em cười nịnh nọt, không chỉ đối với Lưu Hạt Tử mà còn với cả Sở Mục ở bên cạnh Lưu Hạt Tử nữa.

“Vẫn bình thường, chắc là còn chưa tỉnh lại nữa.”

Lưu Hạt Tử vô cùng hài lòng, thò tay vào túi lấy chìa khóa ra.

Thật ra hơn hai mươi phút trước Diệp Ninh trong phòng ngủ cũng đã tỉnh lại rồi, hoàn cảnh xa lạ và sợi dây thừng buộc trên người làm cô lập tức biết rõ tình cảnh hiện tại của mình.

Cô đề phòng rất cẩn thận rồi, không ngờ cuối cùng vẫn cứ bị bắt lại đây.

Xe taxi có để thuốc làm người ta ngất đi, cho nên cô vừa mới lên xa không được bao lâu thì đã mất đi tri giác.

Chuyện duy nhất đáng để ăn mừng chính là đối phương còn chưa làm gì cô, mà cái người tên Lưu Hạt Tử kia vẫn còn chưa xuất hiện.

Cô không kêu khóc la hét mà lập tức bắt đầu tự cứu.

Tuy rằng cô đã bị trói c.h.ặ.t t.a.y chân, nhưng cô vẫn gian nan lấy ra lưỡi d.a.o mà cô giấu sẵn trong cổ tay áo bông từ trước.

Về phương diện này thì từ trước đến nay cô vẫn chưa từng thả lỏng đề phòng.

Lấy được lưỡi d.a.o ra rồi, bắt đầu cắt đứt dây thừng trói tay.

TBC

Năm phút trước, cô đã thành công, cũng biết bên ngoài có người canh gác, cửa phòng cũng bị khóa từ bên ngoài rồi, cô không thể nào đi ra ngoài được, cô lại giả vờ tự trói mình lại, tìm cơ hội thoát đi.

Hiện tại nghe được bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện, cô biết cơ hội đến rồi.

Loading...