Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 398
Cập nhật lúc: 2025-03-14 06:20:30
Lượt xem: 8
Diệp Ninh cứ nhìn chằm chằm chăm chú vào gương mặt gần trong gang tấc của Cố Phong.
Tuy rằng cô không biết vì sao Cố Phong sẽ biết cô gặp được nguy hiểm ở chỗ này, nhưng mà nếu anh đã quyết định cứu cô thì cũng có nghĩa là chắc anh sẽ không giả vờ làm người xa lạ với cô giống như lần trước nữa.
Hai người cách nhau rất gần, nếu không phải hiện tại đang còn trong mùa đông giá rét, ai cũng mặc rất nhiều quần áo thì thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng tim đặt của nhau.
TBC
Nhưng mà người đàn ông lại đặt toàn bộ lực chú ý để lắng nghe động tĩnh ở bên ngoài, chờ xác định những người kia đã đi xa thật rồi, mới thu hồi tầm mắt, lúc này mới phát hiện ra Diệp Ninh vẫn cứ đang nhìn chằm chằm anh không nhúc nhích.
Đôi mắt cô trong trẻo có thần, lông mi cong vút run nhè nhẹ, trong mắt chỉ có anh, giống như đang nghiêm túc xác nhận gì đó.
Ánh mắt chuyên chú như thế, khoảng cách mập mờ như thế này, đủ làm cho bất cứ người đàn ông nào động lòng.
Trong nháy mắt, lại giống như một thế kỷ, người đàn ông kia có chút hoảng loạn buông bàn tay đang che miệng Diệp Ninh xuống, kéo dãn khoảng cách giữa hai người.
Diệp Ninh lại lấy về sự tự do, chỉ lo tự nỉ non một mình: “Đây rốt cuộc là có chuyện gì thế này?”
Giờ phút này, cô loáng thoáng đoán được gì đó.
Người đàn ông không lập tức trả lời ngay, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía gương mặt cô, giống như đã nhìn đến ngẩn người.
Diệp Ninh nhíu mày, vẫy tay trước mặt anh hỏi: “Anh làm sao thế?”
Người đàn ông kia chợt hoàn hồn, che giấu đi cảm xúc sâu nhất trong đáy lòng.
“Tôi không biết tôi và bạn của cô giống như đến mức nào, vậy mà lại làm cho cô có thể nhận lầm người đến hai lần.”
Sở Mục khôi phục lại vẻ lạnh nhạt giống như trước đây, giọng nói cũng lạnh lùng, chỉ nói một câu vô cùng đơn giản, nhưng lại lập tức vẽ rõ giới hạn phân tách giữa hai người bọn họ.
Diệp Ninh rõ ràng là hơi ngẩn ra.
Anh coi cô là đồ ngốc sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-398.html.]
“Vì sao lúc nãy anh lại cứu tôi?”
Cô thông minh không đi rối rắm xem rốt cuộc anh có phải Cố Phong hay không, mà chỉ hỏi một câu hỏi như thế.
Sở Mục khinh thường bật cười: “Không phải tôi muốn cứu cô, chẳng qua chỉ là không ưa cái cách cướp đoạt phụ nữ của bọn họ mà thôi.”
Từ trước đến này Diệp Ninh chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt như thế này của anh, xa cách đến lòng người phát lạnh.
Giữa hai lông mày của Diệp Ninh xuất hiện một chữ “xuyên”.
“Anh và bọn họ là cùng một đám sao?”
Cô nghĩ đến “anh Hạt Tử” mà người đàn ông kia vừa mới nói đến, lại nghĩ đến trong số những người đuổi theo cô lúc nãy cũng có người cô từng gặp được trên hành lang của tiệm cơm, hơn nữa hiện tại Sở Mục nói như thế, cô cũng đã hiểu rõ mục đích của đối phương.
Không ngờ thật sự lại là vì cướp sắc!
Sở Mục không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận.
Diệp Ninh nhìn chằm chằm anh vài ba giây, sau đó đột nhiên thả lỏng lại.
“Được rồi, từ trước đến nay tôi chưa từng nói với anh là người mà tôi quen biết, chuyện lúc nãy cảm ơn anh.”
Cô thật lòng cảm ơn anh.
“Tôi nói rồi, không phải tôi muốn cứu cô...”
“Tôi nghe được, lỗ tai của tôi vẫn còn bình thường, không cần anh phải lặp lại lần nữa.” Hình như Diệp Ninh đã chấp nhận sự thật rằng anh không phải Cố Phong, thái độ khi đối xử với anh cũng hoàn toàn bình tĩnh lại.
Ánh mắt Sở Mục có hơi d.a.o động một chút, bàn tay rũ ở bên người cũng bất giác siết chặt lại.
Rõ ràng đây là mục đích mà anh muốn, nhưng hiện tại Diệp Ninh nói như thế, trong lòng anh ngược lại có một chút bực bội và khó chịu không nói nên lời.
Nhưng mà anh cũng nhanh chóng quăng mớ cảm xúc không nên có này ra sau đầu, nhìn thấy Diệp Ninh chuẩn bị mở cửa, lại phải cản cô lại.