Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 384

Cập nhật lúc: 2025-03-14 06:20:03
Lượt xem: 11

Ngày hôm sau.

Hội trưởng biểu diễn.

Hôm nay còn có một buổi biểu diễn cuối cùng, tất cả mọi người đều đến hiện trường đúng giờ.

Dựa theo lưu trình ngày hôm qua, mọi người thay trang phục biểu diễn trước, trang điểm, sau đó chờ đến giờ biểu diễn.

Từ Minh Vũ đứng trước cửa ra vào sân khấu nhìn thoáng qua thính phòng ở bên ngoài, hoảng sợ.

“Chủ nhiệm La, sao hôm nay có nhiều người đến thế?”

Đại sảnh có sức chứa hơn một nghìn người đã kín chỗ, hơn nữa bên cạnh còn có không ít ghế dựa được bổ sung thêm.

Đối với đoàn văn công Đông Bắc mà nói, đây là lần đầu tiên bọn họ tham dự buổi biểu diễn có quy mô lớn đến thế này.

La Nghị cũng thuận thế nhìn sang, sau đó mỉm cười.

“Ngày hôm qua biểu diễn có hiệu quả rất tốt, chắc rất nhiều người đều nghe tiếng nên mới đến.”

Từ Minh Vũ lau mồ hôi trên trán, nổi tiếng cũng tốt đó, nhưng mà cũng càng làm cho người ta căng thẳng hơn.

La Nghị đã quá quen thuộc với cảnh tượng này: “Hôm nay vẫn để Diệp Ninh hát chính sao?”

Từ Minh Vũ gật đầu nói: “Hai thành viên hát chính trong đội ca hát đều có vấn đề riêng, để bảo đảm an toàn thì vẫn để Diệp Ninh gánh vác chuyện này.”

“Vừa lúc hôm nay tôi cũng có thể nghe lại tiếng hát của Diệp Ninh.” La Nghị thật sự rất để ý đến Diệp Ninh.

Từ Minh Vũ lập tức cười hết nổi.

Buổi biểu diễn tiếp theo đều tiến hành rất thuận lợi, nhất là khi Diệp Ninh biểu diễn tiết mục, cảm xúc trên thính phòng đều rõ ràng phấn khởi hơn rất nhiều, đến cả tiếng vỗ tay cũng nhiệt liệt chưa từng có.

Hà Khôn nhìn thấy cảnh này cũng cười không khép miệng lại được, đoàn văn công Đông Bắc của bọn họ cũng có ngày được nở mày nở mặt như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-384.html.]

Anh ta ước gì có thể làm cho tất cả các đoàn văn công khác cũng nhìn thấy cảnh tượng rầm rộ này.

Buổi biểu diễn kết thúc một cách viên mãn.

Trong hậu trường, mọi người vẫn chưa rời đi, trong thính phòng ở đằng trước cũng đã có không ít người bắt đầu chủ động hỏi thăm chi tiết của Diệp Ninh.

Hơn nữa những người này đa phần đều là quan quân trẻ tuổi ưu tú, mục đích không cần nói cũng biết.

Từ Minh Vũ là đội trưởng còn trực tiếp bị gọi ra đằng trước, Diệp Ninh hoàn toàn không ngờ sẽ có cục diện như thế, dở khóc dở cười.

Không biết từ lúc nào Dư Mỹ Mỹ đã đi đến bên cạnh Diệp Ninh, giọng điệu nhẹ nhàng trêu chọc nói: “Cô đừng có bị dọa sợ nha, đây là cái giá phải trả sau khi nổi tiếng. Cô không biết đâu, số người muốn đến xem mắt tôi và Lệ Tú mỗi một năm đều có thể xếp hàng vòng quanh kinh thành này một vòng.”

“Tôi cũng không ngờ sẽ khoa trương như thế.” Diệp Ninh ăn ngay nói thật.

Nhưng mà khung cảnh bên ngoài làm cô nghĩ đến tình cảnh phòng ca múa Hồng Hải, nhưng mà những khách hàng kia thì lại trăm phương nghìn kế muốn nhìn thấy được gương mặt của cô.

Nhưng mà cho dù bọn họ có mang mục đích gì thì đều chắc chắn là sẽ không thể thực hiện được.

“Không khoa trương chút nào. Ai bảo cô không chỉ có tài năng mà còn lại đẹp như thế chứ.” Dư Mỹ Mỹ rất hiếm khi khen cô gái nào xinh đẹp, Diệp Ninh là số ít: “Sau này cô phải tập làm quen dần đi.”

Nhưng mà câu nói tiếp theo đó của Diệp Ninh lại làm Dư Mỹ Mỹ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Tình huống như thế này sẽ không kéo dài quá lâu đâu, bởi vì tôi đã kết hôn rồi.”

Lúc Diệp Ninh nói ra những lời này cũng không cố ý đè thấp âm lưng, có không ít người bên đoàn văn công Tây Nam đều nghe được, mọi người đều vô cùng bất ngờ.

Nhất là mấy thanh niên có ý đồ với Diệp Ninh, bọn họ ngẩng người, không muốn tiếp thu sự thật này.

“Cô có nói đùa không đó?” Dư Mỹ Mỹ cũng trạc tuổi Diệp Ninh, nhưng cô ta thậm chí còn chưa có bạn trai nữa.

Thật ra cũng không thể trách Dư Mỹ Mỹ có suy nghĩ như thế, cô ra nước ngoài du học sau đó lại vào đoàn văn công Tây Nam, cho dù là tư tưởng hay là kiến thức đều vô cùng tân tiến, nhưng mà nguyên chủ Diệp Ninh lại là dân quê sinh sống và lớn lên ở địa phương.

TBC

Tư tưởng nông thôn còn chưa hoàn toàn rộng thoáng, khắp nơi đều là mấy cô gái mười tám mười chín tuổi phải kết hôn gả chồng, thậm chí có một vài người sợ qua hai mươi tuổi sẽ không kiếm được nhà chồng tốt nữa.

“Sao tôi có thể lấy chuyện này ra nói đùa được chứ.” Hiện tại Diệp Ninh lại cảm thấy có chút may mắn, ít nhất có tấm mộc hôn nhân, có có thể khỏi đi ứng phó với rất nhiều phiền phức.

Loading...