Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 382
Cập nhật lúc: 2025-03-14 06:19:59
Lượt xem: 12
“Không cần phải sốt ruột, dù sao phải sang năm mới phải đưa ra quyết định mà. Cho dù cuối cùng cô lựa chọn nơi nào thì chúng ta vẫn cứ là bạn bè thân nhất, tôi luôn luôn ủng hộ và mong mọi điều tốt đẹp nhất đến với cô.” Trịnh Thư Vân chân thành nói.
Diệp Ninh vô cùng cảm động: “Tôi cũng thế.”
...
Một ngôi nhà ở vùng ngoại thành góc Tây Nam ở kinh thành, cho dù đã là đêm hôm khuya khoắt, như bên trong vẫn cứ đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ào.
Bảy tám người đàn ông say khướt ngồi vây quanh ở trước bàn, hưng phấn chời bài.
Bên cạnh còn có ba bốn người đàn ông đang chơi bài cào, mà bên cạnh bọn họ đều có phụ nữ.
Mấy người phụ nữ kia ăn mặc vô cùng quyến rũ, mùi thơm gay mũi.
Trong phòng sương khói lượn lờ, tiếng trêu đùa, tiếng mắng vang lên liên tục nối tiếp nhau, vô cùng ồn ào.
“Sở Mục, sao cậu không đi chơi chung với mọi người đi?”
Người nói chuyện chính là tên đại ca của mấy người mà Diệp Ninh gặp được ngoài hành lang ngày hôm nay, Trịnh Toàn Cường.
Trịnh Toàn Cường ngồi xuống sofa, bên cạnh chính là người đàn ông cực kỳ giống Cố Phong kia.
Tên của anh là Sở Mục.
“Đại ca, anh cũng biết mà, tôi không thích mấy thứ này.” Sắc mặt Sở Mục vô cùng lạnh nhạt, cho dù là đối mặt với Trịnh Toàn Cường cũng thế.
Trịnh Toàn Cường cười ha ha, dùng tay vuốt đầu, chiếc nhẫn phỉ thúy màu xanh biếc đeo trên ngón tay có vẻ cực kỳ chói mắt.
“Con người cậu chẳng thú vị gì cả. Không thích tiền, không thích chơi bài, cũng không thích phụ nữ, cho nên rốt cuộc thì cậu thích cái gì hả?”
Tuy rằng Trịnh Toàn Cường đang cười, nhưng ý cười lại không chạm đến đáy mắt.
Sở Mục vẫn cứ lạnh nhạt mở miệng nói: “Đại ca thích cái gì thì tôi thích cái đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-382.html.]
Tiếng cười của Trịnh Toàn Cường càng thêm ngông cuồng, vỗ mạnh lên vai của anh.
“Cậu đó, chỉ biết dỗ tôi vui thôi. Cứ ngoan ngoãn đi theo tôi làm việc, cuộc sống vinh hoa phú quý sau này sẽ không thiếu phần cậu.”
Gương mặt Sở Mục vẫn cứ bình tĩnh: “Cảm ơn đại ca.”
Lúc này cửa phòng bên cạnh mở ra, một người đàn ông vừa mặc quần, còn có chút chưa đã thèm từ bên trong đi ra.
Trịnh Toàn Cường nhìn thoáng qua kẹt cửa đang mở, xem tình hình bên trong, người phụ nữ nằm trên giường đã không còn nhúc nhích, rõ ràng là đã c.h.ế.t rồi.
“Lão nhị, tao đã nói bao nhiêu lần rồi, lúc mày chơi không biết cẩn thận một chút sao?”
Lưu Hạt Tử bị gọi là lão nhị lại không thèm để ý, gương mặt đáng khinh đều lộ ra vẻ chưa thỏa mãn.
“Chơi mấy con đàn bà này chán c.h.ế.t đi được, cả đám đều là loại người dung chi tục phấn, chơi chả sướng gì hết, thua xa cô bé mà chúng ta gặp được ở tiệm cơm ngày hôm nay, con nhỏ đó đúng là đẹp c.h.ế.t đi được!”
Lưu Hạt Tử chỉ cần nhớ đến gương mặt lạnh lùng lại xinh đẹp của Diệp Ninh là lại cảm thấy m.á.u toàn thân sôi trào.
Hơn nữa cô còn không phải loại người ốm nhom ốm nhách, dáng người phập phồng quyến rũ, chỗ cần mập thì chẳng nhỏ tí nào.”
Trịnh Toàn Cường nhìn thấy dáng vẻ tệ hại này của gã, ước gì có thể tát cho gã một bạt tai.
“Thằng ranh mày, dạo gần đây ngoan một chút cho tao, đừng có phá hư chuyện của tao đó!”
Giọng nói của anh ta không quá năng, nhưng lại tràn ngập vẻ cảnh cáo.
Lưu Hạt Tử nhanh chóng vứt mớ hình ảnh làm người sôi trào trong đầu đi, ngoan ngoãn lên tiếng đồng ý.
Sau đó gã lại lớn tiếng quát với mấy tên đàn em: “Hai thằng bây lại đây, kéo con đàn bà trong phòng ra ngoài sân chôn đi.”
TBC
Giọng điệu nói chuyện hờ hững không chút sợ hãi, giống như gã không phải g.i.ế.c c.h.ế.t một mạng người mà chỉ là một con mèo con ch.ó gì thôi.
Sở Mục ngồi ở ghế sofa bên cạnh, từ đầu đến cuối đều không nói một lời, chỉ có đôi mắt là trở nên vô cùng u ám.