Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:15:25
Lượt xem: 15
“Ui cha, cô gái này đẹp ghê ta!”
Mùi rượu khó ngửi và lời trêu chọc đầy dâm dê của người đàn ông kia làm Diệp Ninh đột nhiên hoàn hồn.
Lúc này hai người đàn ông đi tuốt ở phía trước đang không chút kiêng dè quan sát nhìn cô.
Ánh mắt đáng khinh kia giống như muốn lột sạch quần áo của cô.
Diệp Ninh nhíu mày, mặt hơi trầm xuống, cô không nhúc nhích, ngược lại lại nhìn về phía Cố Phong.
Cuối cùng Cố Phong cũng phát hiện ra sự tồn tại của cô, ánh mắt của hai người thậm chí còn chạm vào nhau ở giữa không trung.
Tròng mắt đen nhánh của người đàn ông phản chiếu ra bóng dáng của Diệp Ninh, kịch liệt co rút lại một chớp mắt, sau đó lại trở nên bình tĩnh trở lại.
Một giây.
Hai giây.
Diệp Ninh muốn tìm ra chút cảm xúc gì đó trên mặt của Cố Phong, nhưng mà ánh mắt của anh khi nhìn về phía cô lại có vẻ vô cùng xa lạ và lạnh nhạt, giống như hoàn toàn không quen biết cô.
“Diệp Ninh, cô đang ở đâu thế?”
Đằng sau đột nhiên vang lên tiếng gọi của Trịnh Thư Vân.
Gương mặt Diệp Ninh chợt thay đổi, phản ứng đầu tiên chính là cản Trịnh Thư Vân lại.
Nhưng cuối cùng cô vẫn chậm một bước, Trịnh Thư Vân nhìn thấy cô, lập tức đi đến. Cô ấy còn chưa kịp nói gì, đôi mắt đã đột nhiên trừng to.
“Cố, Cố Phong...”
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy Cố Phong đứng giữa đám người, Trịnh Thư Vân gần như theo bản năng gọi tên của anh, thậm chí hai chữ liên trưởng cũng đã đến bên miệng cô rồi.
Diệp Ninh nhanh chóng ngắt lời cô ấy ở thời khắc quan trọng nhất: “Thư Vân! Cô đến tìm tôi đúng không, chúng ta đi về thôi!”
Cô đảo mắt liên tục, âm thầm nhắc nhở Trịnh Thư Vân.
Trịnh Thư Vân ngơ ngẩn, vài giây sau, cuối cùng cô ấy cũng ý thức được gì đó, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Hình như cô ấy... gây ra chuyện rồi!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-379.html.]
Tuy rằng Diệp Ninh đã cố gắng hết sức để che giấu, nhưng mà mấy người đàn ông kia cũng đã đồng loạt dừng chân lại, nhìn theo tầm mắt của cô ấy, nhìn về phía Cố Phong.
“Chờ chút đã.” Người đàn ông đáng khinh kia đầu tiên là muốn cản Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân lại, sau đó quay đầu nhìn về phía người đàn ông cực giống Cố Phong kia.
“Cô ta đang gọi anh đó hả?”
Ánh mắt và khí thế của gã thay đổi hoàn toàn, ngậm đầu t.h.u.ố.c lá lạnh lùng hỏi.
Những người vốn còn đang trêu đùa với nhau cũng lập tức thay đổi sắc mặt.
Bầu không khí trở nên cứng đờ và căng thẳng.
“Tôi không quen bọn họ.”
Đối phương vừa nói ra câu này, trong lòng Diệp Ninh lập tức căng thẳng.
Cho dù trong khoảng thời gian này cô đã gầy xuống rất nhiều, cũng không đến mức không thể nhận ra, cho nên chỉ có một loại khả năng.
Người đàn ông cực kỳ giống Cố Phong lạnh nhạt nhìn cô và Trịnh Thư Vân, âm trầm nói: “Đừng có nhận người quen bậy bạ.”
TBC
Trịnh Thư Vân xác định cô ấy đã gây ra họa lớn, không dám mở miệng nói chuyện nữa, sợ nói nhiều thêm một câu, mọi chuyện sẽ không thể xử lý được nữa.
“Khoan đã.” Người đàn ông kia híp mắt lại, nghi ngờ nhìn về phía Trịnh Thư Vân: “Em gái, lúc nãy cô em mới gọi anh ta là gì?”
Ánh mắt của gã giống như một con rắn độc.
Người trả lời gã lại là Diệp Ninh, Diệp Ninh lại nhìn về phía Cố Phong, im lặng vài giây, giống như cũng đang xác minh thân phận của anh.
Mà hai giây này lại dài dòng giống như một thế kỷ.
“Xin lỗi, chúng tôi nhận lầm người. Dưới cằm của bạn tôi có một nốt ruồi, anh không phải là anh ấy.”
Diệp Ninh có chút áy náy nói, người ngoài không cảm thấy có chút khác thường nào.
“Tôi đã nói là nhận lầm người rồi.” Người đàn ông cực kỳ giống Cố Phong mất kiên nhẫn nói.
Người đàn ông đáng khinh kia lại nghi ngờ nhìn tới nhìn lui ba người vài giây, sau đó lại phát ra tiếng cười làm người ta buồn nôn.
“Em gái, chỉ có hai em đi chơi với nhau thôi sao? Hay bằng để anh dẫn hai em đi ra ngoài chơi ha?”
Đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy gái đẹp như thế, thậm chí còn không thèm để ý đến tình huống xung quanh, trực tiếp lộ ra bản tính chân chính.