Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 376
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:15:20
Lượt xem: 3
Mấy người Diệp Ninh đến rất đúng giờ, La Nghị mỉm cười từ bên trong đi ra đón, sau đó dẫn theo bọn họ đi vào ghế lô ở bên trong.
Nơi này rất bảo đảm riêng tư, trên đường đi có cây xanh núi giả, nước chảy róc rách
Diệp Ninh quan sát xung quanh, khách hàng có thể đến nơi này ăn cơm ít nhất đều phải rất quen thuộc với hoàn cảnh kinh thành.
Trong phòng bao, Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ đã ngồi sẵn bên trong.
Mọi người chào hỏi xong lập tức ngồi xuống.
Ngoại trừ Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa và Trương Quốc Trụ ra, cũng chỉ mời thêm hai người là Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh.
Tiêu Lệ Tú, Dư Mỹ Mỹ đều mặc quần áo thường ngày của mình, càng lộ ra vẻ trẻ trung xinh đẹp.
La Nghị lên tiếng nói trước: “Hôm nay mời mọi người đến đây chỉ là muốn đôi bên làm quen với nhau, cho nên chúng ta cũng không cần quá gò bó. Đồ ăn của nơi này rất ngon, mọi người ăn nhiều vào.”
“Cảm ơn chủ nhiệm La đã tiếp đón, mọi người đều là người một nhà, sẽ không khách sáo.” Hà Khôn lễ phép đáp lời.
Không biết có phải ảo giác của Diệp Ninh hay không, cô cứ luôn cảm thấy có vẻ như mấy người Hà Khôn, Từ Minh Vũ trông không được vui cho lắm thì phải?
Đồ ăn được bưng lên, cho dù là cách bày trí hay mùi vị thì đều rất tốt. Đến cả Diệp Ninh cũng không khỏi nếm từng loại thức ăn một.
Ánh mắt của Dư Mỹ Mỹ nhìn về phía Diệp Ninh, sau đó đứng lên bưng ly nước trước mặt.
“Diệp Ninh, lúc trước giữa tôi và cô có chút hiểu lầm, hiện tại tôi lấy trà thay rượu, chính thức nói một tiếng xin lỗi với cô.”
Diệp Ninh không ngờ Dư Mỹ Mỹ sẽ làm như thế, hơn nữa cô cũng nhận ra thái độ hiện tại của Dư Mỹ Mỹ đã khác hẳn với ngày hôm qua, cô ta thật lòng muốn xóa bỏ xích mích trước đây với cô.
Cô hơi mỉm cười, cũng bưng ly nước lên.
“Tôi cũng có chỗ không đúng, uống xong ly nước này, mọi chuyện coi như bỏ qua.”
“Được.” Dư Mỹ Mỹ đồng ý vô cùng dứt khoát, uống cạn nước trong ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-376.html.]
Mấy người La Nghị, Hà Khôn đều lộ ra vẻ mặt khó hiểu, hoàn toàn không biết bọn họ cãi nhau lúc nào?
“Mỹ Mỹ, có chuyện gì thế?” La Nghị chủ động quan tâm.
Dư Mỹ Mỹ cười vô cùng thoải mái: “Chỉ là việc nhỏ thôi, hơn nữa mọi chuyện đều đã qua rồi.”
TBC
Sau khi nói xong lại nhìn về phía Diệp Ninh.
Diệp Ninh gật đầu nói: “Đúng vậy, đều đã qua hết rồi.”
Bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên hòa thuận.
La Nghị nhìn người này lại nhìn người kia, xem ra không cần ông ta phải nhúng tay vào.
“Như vậy mới đúng, các cô đều là trụ cột của đoàn văn công, càng phải đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau hơn. Lần này hai đoàn văn công cùng nhau hợp tác biểu diễn có hiệu quả khá tốt, nhất là đồng chí Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đều có biểu hiện rất ưu tú, càng được các thủ trưởng khen ngợi và hài lòng.”
Những lời La Nghị nói ra giống như cho mấy người Hà Khôn một viên thuốc an thần, làm gương mặt của bốn người xuất hiện ý cười.
Tuy rằng vẫn còn có sơ sót, nhưng cũng có nghĩa là sẽ không xuất hiện tình huống mà bọn họ lo lắng nhất.
La Nghị lại nhìn về phía Diệp Ninh hỏi: “Đồng chí Diệp Ninh, không biết có tiện hỏi cô một vài vấn đề không, cô học đàn dương cầm và học hát từ ai thế?”
Trước khi đến bữa tiệc này, ông ta cũng đã biết rõ ràng toàn bộ thông tin của Diệp Ninh, nhưng chỉ riêng việc này là không điều tra được gì.
Diệp Ninh hơi sửng sốt, không ngờ La Nghị sẽ tìm mò chuyện của cô.
Cô không chút hoang mang thuật lại những lời mà cô từng nói với mấy người Từ Minh Vũ lúc trước.
Dương cầm là học từ một thanh niên trí thức xuống nông thôn, mà ca hát thì là thiên phú vừa sinh ra đã có.
La Nghị nghe xong lại càng kinh ngạc bất ngờ hơn.
Chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp mà đã có thể hát như thế này, nếu sau này chuyên môn bồi dưỡng học tập, vậy chắc chắn sẽ có không gian tiến bộ lớn hơn nữa.
“Thiên tài!”