Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 370
Cập nhật lúc: 2025-03-13 13:15:08
Lượt xem: 7
Vương Hinh Tuyết đã không khóc, cũng quên mất cơn đau đớn trên mặt, nhìn bóng dáng Diệp Ninh đi lên sân khấu, toàn thân giống như bị bóng ma bao phủ, âm u đến đáng sợ.
Từ trước đến nay cô ta chưa bao giờ biết rằng Diệp Ninh biết hát, nhưng cô ta lại rất hiểu biết Diệp Ninh.
Chỉ cần Diệp Ninh đồng ý, vậy có nghĩa là cô bảo đảm có thể làm được, cho nên con nhỏ đê tiện này đã che giấu nhiều thứ đến thế sao?!
Cho dù những người ở trong hậu trường suy nghĩ như thế nào thì Diệp Ninh cũng đã bình tĩnh ngồi trước đàn dương cầm.
Cô đã đồng ý đi hát chính, phần diễn tấu dương cầm cũng không thể bỏ qua, cho nên chỉ có thể vừa đàn vừa hát.
Tất cả mọi người đều đổ mồ hôi thay cho cô.
Phần hát chính có yêu cầu rất cao, đứng hát và ngồi hát sẽ có khác biệt rất lớn, cô thật sự có thể hoàn thành sao?
Một phút trước khi biểu diễn bắt đầu, trái tim của Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Trương Quốc Trụ đều nhảy lên đến cổ họng.
Bọn họ còn hồi hộp hơn mấy người ở trên sân khấu nữa.
Hiện tại bọn họ không dám yêu cầu phần trình diễn này sẽ xuất sắc và bất ngờ đến cỡ nào, chỉ cần hoàn thành buổi biểu diễn thuận lợi là được.
Diệp Ninh hít một hơi thật sâu, điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Âm nhạc vang lên.
Có không ít người xem ở bên dưới đều lộ ra vẻ kinh ngạc, thông qua lời giới thiệu tiết mục của MC và vị trí đứng trên sân khấu, bọn họ đương nhiên biết đây là một tiết mục đại hợp xướng.
Nhưng mà bọn họ lại không nhìn thấy ca sĩ hát chính, cũng không bình thường chút nào.
Nhưng mà bọn họ sẽ nhanh chóng biết được vì sao không nhìn thấy người hát chính.
Khi tiếng hát của Diệp Ninh vang lên, tất cả mọi người trong thính phòng đều ồ lên.
Trong các phần trình diễn lúc trước, chưa bao giờ xuất hiện tình huống như thế này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-370.html.]
Hiện tại tất cả mọi người ngồi trong thính phòng đều là các lãnh đạo thủ trưởng của các quân khu, bọn họ có thể dễ dàng tìm ra ai là người đang hát chính.
Bóng người ngồi trước đàn dương cầm lập tức trở thành người bắt mắt nhất.
Mà phản ứng trong hậu trường còn kịch liệt hơn bên ngoài thính phòng rất nhiều.
TBC
Hà Khôn trực tiếp ngẩn người, gương mặt vô cùng kinh ngạc.
Lý Kiến Hoa lại càng suýt xoa một tiếng, hơi ngẩn người một chút, sau đó lộ ra vẻ mặt kích động từ trước đến nay chưa từng có.
Khóe môi Từ Minh Vũ điên cuồng cong lên, tuy rằng Diệp Ninh luôn luôn tạo ra bất ngờ, nhưng mà lần này cô vẫn mang đến bất ngờ quá lớn cho bọn họ.
Trương Quốc Trụ hình như đã sớm chấp nhận sự ưu tú của Diệp Ninh, đừng nói là bây giờ Diệp Ninh biết hát, cho dù cô đột nhiên trở thành vũ công giỏi nhất, chỉ cần chuyện này là do Diệp Ninh làm thì anh ta đều cảm thấy rất đương nhiên.
Ánh mắt La Nghị d.a.o động kịch liệt, thậm chí còn nghi ngờ không biết có phải lỗ tai của mình xảy ra vấn đề hay không, ngẩn ngơ nỉ non nói: “Má ơi!”
Tiếng hát này du dương tuyệt đẹp, âm thanh uyển chuyển, rõ ràng là dân chuyên nghiệp, không hề khoa trương mà nói, tiếng hát của Diệp Ninh hoàn toàn không hề thua kém Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ.
Hơn nữa ca khúc mà cô đang biểu diễn ca khúc mà từ trước đến nay ông ta chưa từng nghe qua, hay đến mức làm người ta kinh ngạc cảm thán.
Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ cũng là ca sĩ hàng đầu, đương nhiên còn có thể cảm nhận được càng thêm rõ ràng thực lực của Diệp Ninh hơn bất cứ người nào, vẻ mặt của hai người trở nên vô cùng khác lạ.
“Cô ấy thật sự rất giỏi.”
Tiêu Lệ Tú theo bản năng cảm thán, đây là lời khen ngợi lớn nhất dành cho Diệp Ninh.
Triệu Tiểu Linh đứng ở bên cạnh há to miệng đến mức có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Cô ta thật sự không hiểu nổi, không phải Diệp Ninh là người đàn dương cầm sao? Sao còn hát hay thế?!
Hay là đoàn văn công Đông Bắc cố ý làm thế?
Ngay từ đầu cố ý giấu thân phận thật sự của Diệp Ninh, muốn làm bọn họ thả lỏng cảnh giác, sau đó mới đột nhiên xuất hiện làm mọi người bất ngờ?!