Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 367
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:15:02
Lượt xem: 3
Bầu không khí trong hậu trường vừa căng thẳng lại nặng nề.
Buổi biểu diễn đã gần đến lúc kết thúc, Hà Khôn đặt toàn bộ hi vọng vào phần đại hợp xướng.
Lý Kiến Hoa đích thân rót nước cho Vương Hinh Tuyết, để cô ta uống giải khát, thuận tiện điều chỉnh trạng thái.
Nếu người khác đưa nước thì Vương Hinh Tuyết chắc chắn sẽ không uống, nhưng mà cô ta lại hoàn toàn tin tưởng Lý Kiến Hoa.
Uống xong một ly nước, cô ta cũng cảm thấy khá hơn rất nhiều.
Trong lòng tích tụ đủ sức, chỉ chờ đến lúc đại hợp xướng để biểu diễn thật tốt.
Một bóng dáng đột nhiên từ ngoài của đi đến.
Cô ấy đi rất nhanh, nhanh chóng đi xuyên qua khu vực đoàn văn công Tây Nam.
Bởi vì cô ấy cũng mặc đồng phục của đoàn văn công, cho nên không có ai quá chú ý đến cô ấy.
Chờ đến khi mấy người Lý Kiến Hoa nhìn thấy Tôn Manh Manh thì Tôn Manh Manh đã đi đến gần Vương Hinh Tuyết rồi.
Vương Hinh Tuyết nhìn thấy cô ấy lại đến đây, trực tiếp cười mỉa.
Cô ta nghĩ đến đúng lúc lắm, còn có thể nhìn thấy cô ta biểu hiện xuất sắc trên sân khấu.
Tôn Manh Manh nhìn thấy cô ta mỉm cười, đáy mắt âm u, toàn thân có vẻ vô cùng âm trầm.
Giây tiếp theo, không đợi mấy người Vương Hinh Tuyết, Lý Kiến Hoa phản ứng lại, cô ấy đã trực tiếp vung tay tát mạnh vào mặt Vương Hinh Tuyết.
Bốp!
Tiếng chói tai này lập tức làm tất cả mọi người trong hậu trường đều giật mình.
Vương Hinh Tuyết thấy mắt đầy sao xẹt, hoàn toàn ngơ ngác.
Phần mặt bị đánh lại còn đau rát.
“A!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-367.html.]
Người phát ra tiếng hét không phải Vương Hinh Tuyết mà là một cô gái khác đứng bên cạnh Vương Hinh Tuyết.
Cô gái kia nhìn chằm chằm vào ba vết cào đang rướm m.á.u trên mặt Vương Hinh Tuyết, sợ hãi kêu to.
Mà trong móng tay đã buông thõng xuống của Tôn Manh Manh còn dính theo da thịt vừa mới moi xuống từ trên mặt Vương Hinh Tuyết.
“Mặt của tôi!” Vương Hinh Tuyết giơ tay bịt mặt, khi cảm nhận thấy bàn tay dính đầy m.á.u tươi thì hoàn toàn luống cuống, cơn đau đớn bị cảm giác sợ hãi thay thế.
Bởi vì từ lúc Tôn Manh Manh xuất hiện đến lúc ra tay đều quá nhanh, cho nên mãi đến giờ phút này, mọi người mới hoàn hồn lại.
Tình hình lập tức rối loạn!
Người có phản ứng lớn nhất chính là Lý Kiến Hoa, anh ấy nhìn thấy vết cào trên mặt Vương Hinh Tuyết, suýt chút nữa đã ngất xỉu.
TBC
“Tôn Manh Manh, cô bị điên rồi hả?”
Anh ấy lạnh lùng quát to, cổ đã loáng thoáng hiện lên gân xanh.
Tiết mục tiếp theo chính là đại hợp xướng, vậy mà Tôn Manh Manh còn làm mặt Vương Hinh Tuyết bị thương, không chỉ có Lý Kiến Hoa muốn nổi điên mà đến cả Hà Khôn, Từ Minh Vũ, Trương Quốc Trụ cũng đều kinh ngạc nhìn về phía Tôn Manh Manh.
Diệp Ninh nhíu mày, lập tức ý thức được gì đó.
Từ trước đến nay Tôn Manh Manh không phải là người lỗ mạng, hiện tại cô ấy dám làm như thế, chắc chắn là đã có chuẩn bị từ trước rồi.
Quả nhiên, trong tiếng kêu khóc của Vương Hinh Tuyết và ánh nhìn tức giận của mấy người Lý Kiến Hoa, Tôn Manh Manh mở miệng.
Giọng nói của cô ấy vẫn còn chưa khôi phục, khàn khàn đến mức mỗi khi nói ra một chữ đều làm người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu. Nhưng mà những lời cô ấy nói ra tiếp theo đó lại vẫn làm cho tất cả mọi người nghe được rõ ràng.
“Đội trưởng, là cô ta, cô ta làm cổ họng của tôi bị thương!”
Lý Kiến Hoa đột nhiên ngẩn ra, lửa giận bị sự kinh ngạc thay thế.
Tiếng khóc của Vương Hinh Tuyết cũng đột nhiên im bặt, có trong nháy mắt nào đó cô ta vô cùng hoảng loạn, nhưng mà cô ta cũng nhanh chóng phản ứng lại.
“Cô đừng có ăn nói lung tung bậy bạ! Cô không biết bảo vệ cổ họng của mình cho tốt, còn muốn vu khống người khác nữa à?”
Không đợi Vương Hinh Tuyết phản bác xong, Tôn Manh Manh đã tức giận trừng to mắt, lập tức thò tay vào túi lấy ra một gói thuốc.