Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:14:52
Lượt xem: 4

Vương Hinh Tuyết lập tức lộ ra nụ cười tươi rói, thần thái sáng láng nói: “Báo cáo đội trưởng, tôi cảm thấy mọi chuyện đều ổn!”

Nếu nói không căng thẳng thì là giả, nhưng đây cũng là cơ hội để cô ta lộ mặt.

“Có một chuyện tôi muốn thương lượng với cô.”

Hiện tại đội ca hát chỉ có một người hát chính là Vương Hinh Tuyết, cho nên Lý Kiến Hoa không còn sự lựa chọn nào khác.

Vương Hinh Tuyết ý thức được sắc mặt của Lý Kiến Hoa không được tốt cho lắm, cũng căng thẳng theo.

“Chuyện gì thế?”

“Lãnh đạo yêu cầu thêm một tiết mục đơn ca.”

Lý Kiến Hoa vừa mới nói xong, vẻ mặt của Vương Hinh Tuyết lập tức cứng lại.

Trong đội ca hát, người có tư cách đơn ca chỉ có cô ta và Tôn Manh Manh, hiện tại Tôn Manh Manh lại không có mặt...

“Đội trưởng, tôi không chuẩn bị gì hết!”

Cô ta theo bản năng từ chối.

Những người ngồi bên ngoài đều là các lãnh đạo lớn, tuy rằng cô ta mong muốn có thể biểu hiện bản thân, nhưng mà đơn ca và hợp xướng vẫn có khác biệt rất lớn.

Nếu hợp xướng có hiệu quả không tốt, như vậy chính là trách nhiệm của cả đội ca hát. Nhưng một khi hát đơn ca có lỗi lầm gì, như vậy cũng chỉ có mình cô ta đứng ra gánh vác hậu quả.

Hai loại áp lực này hoàn toàn khác nhau.

Hơn nữa ca khúc hợp xướng đã được chọn lựa rất kỹ càng, nó vốn dĩ đã rất hay rồi, rất dễ lấy được hảo cảm của các lãnh đạo.

Còn về đơn ca, cô ta không hề chuẩn bị và luyện tập gì cả, có thể biểu diễn cũng chỉ có mấy ca khúc nghe nhiều nên thuốc, cứ như thế thì khi so sánh với đoàn văn công Tây Nam, chắc chắn sẽ thua kém rất nhiều.

“Tôi hiểu nỗi khó xử của cô, nhưng mà hiện tại lãnh đạo đã sắp xếp, chúng ta nhất định phải chấp hành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-362.html.]

Ý của Lý Kiến Hoa đã vô cùng rõ ràng, bọn họ không có cơ hội từ chối.

Lòng bàn tay Vương Hinh Tuyết toát mồ hôi, giờ phút này cô ta đột nhiên có chút hối hận không nên làm thế với Tôn Manh Manh.

“Nhưng mà...”

“Không có nhưng nhị gì hết, tôi đã nộp bài hát đơn ca lên cho cô rồi, chính là ca khúc mà cô hát hay nhất. Cô điều chỉnh trạng thái trước đi, chờ chừng nào lên sân khấu tôi sẽ thông báo cho cô.”

Lý Kiến Hoa giải quyết rất dứt khoát.

Đầu Vương Hinh Tuyết kêu lên ong ong liên tục, cho dù nghĩ như thế nào thì cô ta cũng không ngờ rằng mình sẽ đối mặt với cục diện như thế.

Mặc kệ cô ta có đồng ý hay không thì nhất định cũng phải nhắm mắt lên sân khấu.

Cố tình lúc này bên phía đoàn văn công Tây Nam cũng đang vừa nói vừa cười bàn về mấy tiết mục chuẩn bị biểu diễn.

Nghe được Tiêu Lệ Tú và Dư Mỹ Mỹ đều có tiết mục đơn ca, cô ta không chỉ không cảm thấy vui vẻ mà ngược lại càng cảm thấy áp lực nhiều hơn.

“Diệp Ninh, lần này thật sự có trò hay để xem rồi.” Trịnh Thư Vân nhìn sắc mặt thay đổi liên tục của Vương Hinh Tuyết, thật sự rất khó mà không cười trên nỗi đau của người khác được.

Vương Hinh Tuyết thích làm nổi bật, vậy lần này có thể để cô ta nổi bật đã luôn.

Diệp Ninh không bày tỏ ý kiến, mấy người bọn họ đều biết rất rõ về thực lực của Vương Hinh Tuyết, chỉ cần có đoàn văn công Tây Nam ở đây, Vương Hinh Tuyết miễn bàn đến chuyện có thể trở nên nổi bật, chỉ cần không thua thê thảm thì cũng đã đủ để cảm ơn trời đất rồi.

TBC

Huống chi lại còn là kiểu sắp xếp đột xuất như thế này.

“Mọi người đã chuẩn bị xong hết chưa? Sắp sửa bắt đầu buổi biểu diễn rồi!”

Lối vào sân khấu vang lên tiếng nhắc nhở, bầu không khí trong hậu trưởng cũng trở nên căng thẳng.

Vài phút sau, Diệp Ninh nghe được MC ở bên ngoài đã đi lên sân khấu, sau khi nói lời dạo đầu xong, giới thiệu tên của tiết mục đầu tiên.

Tiết mục mở màn và tiết mục kết thúc đều là của đoàn văn công Tây Nam, bọn họ lên sân khấu xong, Từ Minh Vũ, Lý Kiến Hoa, Hà Khôn đều chen chúc ở lối vào sân khấu để quan sát tiết mục trên sân khấu.

Loading...