Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 345
Cập nhật lúc: 2025-03-13 13:13:50
Lượt xem: 18
Đường Uyển Như nhìn chằm chằm vào Mục Văn Hạo, không quá hiểu ý của anh ta.
“Đúng là em không hiểu biết gì về anh. Từ khi con nhỏ Diệp Ninh kia xuất hiện, chúng ta đã thay đổi rất nhiều. Anh vì một người phụ nữ như thế mà bỏ qua tình cảm suốt bao nhiêu năm của chúng ta, cô ta tốt đến thế sao?”
Chỉ cần nhắc đến tên Diệp Ninh là Đường Uyển Như lại nổi điên.
Nhưng mà hiện tại cuối cùng vẫn là cô ta chiến thắng, Mục Văn Hạo đã vì cô ta mà làm đến nước này, cô ta cũng đã rất thỏa mãn.
Đáy mắt Mục Văn Hạo vô cùng âm u: “Đừng có nhắc đến người khác! Tôi đã nhắc nhở cô rất nhiều lần, tôi không thích phụ nữ không nghe lời.”
Trong lòng Đường Uyển Như trầm xuống, chuyện đã đến nước này, vậy mà anh ta còn muốn bảo vệ người phụ nữ kia sao?
“Mục Văn Hạo, em sẽ không chia sẻ tình cảm với phụ nữ khác. Một là em, hai là cô ta, anh chỉ có thể chọn một!”
Có lẽ anh ta muốn làm cô ta ở lại Lam Phong, mà Diệp Ninh thì ở Hồng Hải, nhưng cô ta tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Mục Văn Hạo vắt chéo hai chân, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía cô ta.
Quả nhiên, từ đầu đến cuối cô ta vẫn chưa nhận rõ hiện thực.
“Không cần phải lựa chọn.”
Mãi đến giờ phút này, Đường Uyển Như vẫn cứ luôn đắm chìm trong ảo tưởng củ mình, nghe Mục Văn Hạo trả lời kiên quyết như thế, khóe miệng không khống chế được mà cong lên thật cao.
Nhưng mà câu nói tiếp theo của Mục Văn Hạo lại trực tiếp đánh cô ta rơi xuống vực sâu vô tận.
“Cô và tôi đã không có bất cứ quan hệ gì từ lâu rồi.”
Hai mắt Đường Uyển Như đột nhiên co rụt lại, trong lòng dâng lên cảm xúc bất an.
“Anh, anh nói thế là có ý gì?”
“Là ý mà cô nghe được đó. Chúng ta đã chia tay từ lâu rồi, đúng không?” Mục Văn Hạo vô tình đánh nát chút ảo tưởng cuối cùng của cô ta.
Hai chân Đường Uyển Như nhũn ra, sức lực toàn thân đều giống như bị rút cạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-345.html.]
“Anh cố ý nói như thế, đúng không? Nếu anh thật sự có thể buông bỏ em thì đã không...”
“Đuổi tận g.i.ế.c tuyệt Tôn Lam Phong đó hả?” Mục Văn Hạo thậm chí không cho cô ta có cơ hội nói hết lời, lạnh nhạt đáp: “Cô thật sự không biết chuyện tháng trước Tôn Lam Phong tìm người chặn g.i.ế.c tôi sao?”
Đường Uyển Như đột nhiên ngơ ngẩn.
Cô ta đương nhiên là biết, lúc đó cô ta vừa mới liên hệ được với Tôn Lam Phong không được bao lâu, Tôn Lam Phong thấy cô ta do dự, lập tức đề nghị tìm cơ hội dạy dỗ Mục Văn Hạo một chút.
Làm Mục Văn Hạo bị thương, đến lúc đó cô ta có thể đi qua đó chăm sóc, tranh thủ cơ hội này để nhận rõ trái tim của Mục Văn Hạo.
Cô ta cũng không ngăn cản, bởi vì lúc đó cô ta vội vàng muốn chứng minh Mục Văn Hạo sẽ không rời khỏi cô ta được.
Cho nên cô ta mới chờ đến khi người của Tôn Lam Phong ra tay rồi, ngày hôm sau cố ý chạy đến nhà Mục Văn Hạo.
TBC
Nhưng cô ta không ngờ đến nơi đó lại nhìn thấy Diệp Ninh, hơn nữa cũng không nhìn thấy Mục Văn Hạo bị thương gì cả.
Có lẽ Mục Văn Hạo có bị thương, nhưng mà cô ta đã bị ghen tị làm mụ mị đầu óc, ngược lại không thèm để ý đến những chuyện này nữa.
Cũng chính là vì chuyện này, cô ta mới quyết định hoàn toàn chia tay với Mục Văn Hạo, đi theo Tôn Lam Phong.
“Em.. Em không, không biết...”
Đối mặt với ánh mắt hung ác nham hiểm của Mục Văn Hạo, trán Đường Uyển Như lập tức toát mồ hôi, chột dạ không dám đối diện với anh ta.
Từ trước đến nay chuyện mà Mục Văn Hạo đã nhận định thì anh ta không cần đáp án: “Tôi đã cho cô cơ hội, là chính cô không thèm để ý đến lời nói của tôi.”
Đường Uyển Như hoảng sợ, cô ta quá hiểu biết vẻ mặt hiện tại của Mục Văn Hạo, hai chân mềm nhũn, tê liệt ngã phịch xuống mặt đất.
“Cho nên, cho nên là vì Tôn Lam Phong kiếm chuyện với anh, cho nên anh mới thu mua Lam Phong sao?”
Không phải vì cô ta?!!
Mục Văn Hạo dùng im lặng để thay thế câu trả lời.
Đường Uyển Như há to miệng thở hổn hển, cảm giác sợ hãi từ lòng bàn chân lan tràn, nhanh chóng lan ra khắp toàn thân.
“Văn Hạo, em sai rồi, em không nên vì tranh giành tình cảm mà đi vào Lam Phong. Nhưng mà anh cũng biết, em chỉ là vì quá yêu anh, muốn làm anh chú ý, cho nên mới làm như thế...”