Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-03-13 20:13:46
Lượt xem: 8
“Diệp Ninh, cảm ơn cô đã giúp tôi.”
Buổi trưa, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân đang trên đường đi đến nhà ăn thì bị Tôn Manh Manh cản lại.
Tôn Manh Manh chân thành cảm ơn Diệp Ninh.
Nếu không nhờ vào Diệp Ninh, cô ấy tuyệt đối không thể trở thành người hát chính của đoàn văn công trong thời gian ngắn như thế.
Diệp Ninh vô cùng tùy ý nói: “Tôi chỉ đưa ra một lời đề nghị mà thôi, có thể làm cho tất cả mọi người đều chọn cô, đây cũng là bản lĩnh của cô.”
“Tôi biết, nhưng mà nếu như không có cô đưa ra lời đề nghị thì tôi chắc chắn sẽ mất đi cơ hội lần này, cho nên vẫn phải cảm ơn cô.” Tôn Manh Manh thật lòng cảm ơn đối phương.
“Sắp sửa phải biểu diễn rồi, cô cố gắng lên.” Diệp Ninh cổ vũ cho cô ấy.
Tôn Manh Manh gật đầu thật mạnh: “Tôi chắc chắn sẽ lấy ra trạng thái tốt nhất!”
Cô ấy cảm ơn xong lập tức rời đi.
“Diệp Ninh, hình như cô thích Tôn Manh Manh lắm đúng không?” Trịnh Thư Vân nhìn bóng dáng vui sướng của Tôn Manh Manh, lần này đúng là Diệp Ninh đã giúp đỡ cô ấy. Không biết vì sao nhưng cô ấy cứ có cảm giác con người Tôn Manh Manh rất giả tạo.
“Còn chưa đến mức thích.” Thật ra Diệp Ninh là loại người ngoài nóng trong lạnh, không có bao nhiêu người thật sự được cô để trong lòng.
“Hiện tại Tôn Manh Manh chính là người nổi tiếng nhất trong đội ca hát, lần này nếu lại tỏa sáng rực rỡ ở hội diễn liên hợp thì sau này chắc chắn sẽ có tương lai vô cùng xán lạn.” Đến cả Trịnh Thư Vân cũng có chút hâm mộ Tôn Manh Manh.
Dù sao thì Tôn Manh Manh chỉ là người mới mới đến đoàn văn công được mấy tháng mà thôi.
Diệp Ninh lại không cảm thấy như thế: “Cô quên mất một câu, vinh dự càng lớn thì áp lực càng lớn. Cô ấy và Vương Hinh Tuyết tranh giành vị trí hát chính, mục đích đều là vì muốn trở nên nổi bật. Nhưng làm gì có chuyện nào có thể bảo đảm một trăm phần trăm chứ, thực lực của chúng ta thua xa đoàn văn công Tây Nam, đứng ở vị trí kia chẳng khác nào làm chim đầu đàn.”
Trịnh Thư Vân ngơ ngẩn, cô ấy hoàn toàn không hề nghĩ đến chuyện này.
Trên thực tế từ sau khi bọn họ lấy được ca khúc do Diệp Tử sáng tác, tất cả mọi người đều rơi vào cảm xúc phấn khởi khó diễn tả được, thậm chí còn vứt đi nỗi sợ hãi đối với đoàn văn công Tây Nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-343.html.]
Chỉ sợ đến cả Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh đều còn đang trông cậy vào việc có thể mượn bài hát này để chiến thắng đoàn văn công Tây Nam nữa đó.
Nhưng mà hiện tại Diệp Ninh nói một câu hoàn toàn làm cô ấy tỉnh ngộ.
“Vậy làm Tôn Manh Manh trở thành người hát chính không phải là đang hại cô ấy sao?”
Nếu so sánh giữa Vương Hinh Tuyết và Tôn Manh Manh thì Vương Hinh Tuyết càng làm người ta ghét hơn.
Diệp Ninh nói đầy thâm ý: “Là phúc hay là họa thì còn phải xem bản thân Tôn Manh Manh có thể nắm chắc được hay không.”
Hai mươi bảy tháng chạp, các thành viên trong đoàn văn công tham gia hội diễn liên hợp đều ngồi lên xe di chuyển đến kinh thành.
TBC
Địa chỉ của buổi hội diễn lần này được đặt tại nhà hát lớn Trung Hoa ở Kinh thành, thời gian là hai ngày hai mươi tám và hai mươi chín.
Diệp Ninh và người của đội nhạc khí ngồi cùng một xe, các cô gái thanh niên dọc theo đường đi đều nói ríu rít không ngừng.
Cô nhìn qua cửa sổ, quan sát phong cảnh liên tục rút lui ở bên ngoài, có thể đi đến Kinh thành ở thời đại này, trong lòng cô cũng rất chờ mong và hồi hộp.
Trên các con đường phố ở các hương trấn mà bọn họ đi qua, nơi nào cũng dán các khẩu hiệu đỏ rực, hơn nữa bởi vì sắp sửa ăn tết, cho nên đi đến đây cũng tràn ngập bầu không khí vui vẻ vì sắp ăn tết.
Đến Kinh thành cần ngồi xe bốn năm tiếng, Từ Minh Vũ không quên dặn dò mọi người một ít việc cần lưu ý khi đến kinh thành.
Nhưng mà hiện tại mỗi người đều đang trong cảm xúc kích động, hoàn toàn không có tâm trạng nghe anh ta lải nhải.
“Diệp Ninh, trước giờ cô có đến Kinh thành lần nào chưa?”
Trịnh Thư Vân hưng phấn hỏi.
Diệp Ninh lắc đầu.
Kinh thành của hai ba mươi năm sau thì cô đến rất thường xuyên.