Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 293

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:39:28
Lượt xem: 12

Năm ngày sau.

Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ lại đến phòng ca múa Hồng Hải lần nữa, hơn nữa còn nhanh chóng gặp được chị Dung.

Chị Dung không hề vòng vo, trực tiếp lấy lời bài hát và nhạc phổ ra đưa cho hai người bọn họ.

Bọn họ vừa cầm được ca khúc mới, trong lòng vừa vui sướng lại vừa có chút hồi hộp.

Vui sướng chính là không ngờ Diệp Tử thật sự có thể sáng tác ra một ca khúc mới trong vòng năm ngày, mà hồi hộp thì lại là vì không biết ca khúc mới này có phù hợp với yêu cầu của bọn họ hay không?

Cho nên khi bọn họ nhận lấy ca khúc, chuyện đầu tiên chính là lập tức đi xem lời bài hát.

Mới vừa nhìn thấy câu đầu tiên của bài hát, hai người đều đồng thời nín thở.

Trong phòng lặng ngắt như tờ.

Chị Dung không chút hoang mang nhìn bọn họ.

Tuy rằng chị ta xem không hiểu khúc phổ lắm, nhưng mà chị ta lại vô cùng tự tin vào lời bài hát này.

Huống chi người sáng tác ca khúc này chính là Diệp Tử, sao có thể không được chứ.

Vài giây sau, hô hấp của Lý Kiến Hoa bắt đầu trở nên dồn dập, ngay cả hai mắt cũng trợn to hơn rất nhiều.

Mà bàn tay đang cầm lời bài hát của Từ Minh Vũ cũng đang run nhẹ.

Lời bài hát này hoàn toàn dựa theo yêu cầu của bọn họ, không, đã hoàn toàn vượt qua yêu cầu của bọn họ rồi.

Khung cảnh đại khí hào hùng mà lời bài hát vẽ ra thậm chí làm bọn họ kích động đến mức không thể nào miêu tả thành lời.

Hơn nữa ca khúc này hoàn toàn tích cực tiến về phía trước, làm lòng người chấn động.

Cho dù bọn họ có vắt hết óc ra để suy nghĩ cũng không thể nào viết ra lời bài hát nào có thể so sánh với lời bài hát này.

Thắng!

Thậm chí trong đầu Lý Kiến Hoa đã bắt đầu hiện ra ý tưởng điên cuồng này.

Trong buổi biểu diễn liên hợp với đoàn văn công Tây Nam, cho dù thực lực của đối phương có mạnh đến mức nào thì bài hát này chắc chắn cũng sẽ không thua đối phương được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-293.html.]

TBC

Chắc chắn, chắc chắn sẽ không thua!!

Phản ứng của Từ Minh Vũ cũng giống hệt anh ấy, hoàn toàn không thể khống chế được cảm xúc kích động.

Trước ngày hôm nay, anh ta vẫn còn đang lo lắng Diệp Tử viết tình ca rất hay, nhưng chưa chắc có thể sáng tác ra được một ca khúc đúng với yêu cầu của bọn họ.

Nhưng mà hiện tại Diệp Tử đã dùng bài hát này hoàn toàn chinh phục bọn họ.

Hiện tại hai người bọn họ đều vô cùng sốt ruột muốn biết rốt cuộc là giai điệu như thế nào mới có thể xứng đôi với lời bài hát làm người ta choáng ngợp như thế.

“Chị Dung, chúng tôi muốn mua bài hát này.”

Lý Kiến Hoa cố gắng khống chế cảm xúc mênh m.ô.n.g trong lòng, ôm lấy lời bài hát và khúc phổ giống như đang cầm thứ bảo bối gì đó.

“Vốn dĩ là sáng tác cho hai anh mà.” Chị Dung nói một cách đương nhiên.

Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ liếc nhìn nhau, sau đó hồi hộp hỏi giá.

Một ca khúc như thế này, giá cả chắc chắn sẽ rất đắt.

Nhưng mà đoàn văn công lại có giá quy định cao nhất, cho nên bọn họ cũng không biết cuối cùng có thể thuận lợi mua được bài hát này hay không nữa.

Chị Dung nhìn bọn họ căng thẳng như thế, mỉm cười.

“Diệp Tử nói cô ấy đã ngưỡng mộ đoàn văn công từ lâu, cho nên mới đồng ý hợp tác, còn giá cả thì đối với cô Diệp Tử mà nói chẳng là gì cả. Dựa vào mức độ nổi tiếng hiện tại của cô ấy, tùy tiện viết một bài hát cũng sẽ kiếm được mấy trăm đồng.”

Lý Kiến Hoa và Từ Minh Vũ nghe được mấy trăm đồng thì đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.

Bọn họ đương nhiên từng nghe nói ca khúc do Diệp Tử sáng tác không rẻ, nhưng mà không ngờ lại đắt đến mức này.

Đoàn văn công chắc chắn không thể bỏ ra mấy trăm đồng được, phần tiền còn lại chỉ có thể do hai người bọn họ gánh vác.

Lại còn có một việc làm bọn họ đoán đúng, đó chính là Diệp Tử biết bọn họ đại biểu cho đoàn văn công.

Không đợi hai người lấy lại tinh thần, lời nói tiếp theo đó của chị Dung cũng trực tiếp làm bọn họ ngẩn người.

“Nhưng mà cô Diệp Tử nói cô ấy không để ý những thứ này, cho nên giá cả của bài hát này đương nhiên là do hai anh ra giá rồi.”

“Chị Dung, ý của chị là giá cả bao nhiêu sẽ do chúng tôi quyết định sao?” Từ Minh Vũ lại xác định lần nữa với chị Dung.

Chị Dung gật đầu vô cùng sảng khoái: “Đúng vậy, là ý này đó.”

Loading...